Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1972: Thái Dịch Trường Sinh (1)



- Mau nói vị trí của Thủy Nguyên chi tinh, nếu không tiểu tử này sẽ động thủ lần nữa.

Nhậm Ngã Tiếu nhìn đám người Cửu Cung Bá Thượng nháy mắt cười nói, đang khi nói chuyện còn khều bả vai của Lý Họa Hồn, Lý Họa Hồn bĩu môi, rất không thích ứng động tác này.

Lời vừa nói ra, Cửu Cung Bá Thượng, Cửu Cung Vô Thượng, Cửu Cung Linh lâm vào trong trầm mặc.

Giờ phút này bản thân bọn hắn bị trọng thương, chiến lực đại tổn, mà Lý Họa Hồn đối phó Cửu Cung Vô Thượng, căn bản không có tiêu hao cái gì, nếu lại ra tay, đối với bọn hắn cực kỳ bất lợi

Cửu Cung Bá Thượng cắn răng nói:

- Thủy Nguyên chi tinh, há là đồ vật chúng ta có thể hiểu rõ? Ngay cả các Hồng Mông Thần linh cũng không cách nào truy ra tung tích của bọn nó, ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta biết?

Nhậm Ngã Tiếu thu liễm nụ cười, tràn ngập thâm ý nói:

- Các ngươi tham dự Thành Thần chiến, cũng không chỉ là vì sàng chọn Hồng Mông Thần linh mới a!

Nghe vậy, sắc mặt của Cửu Cung Bá Thượng khó coi, trầm giọng nói:

- Ta thật không biết, nếu như ngươi không tin, vậy liền giết ta đi!

Tên này cũng coi như kiên cường, cho dù sống vô số năm, cũng không sợ chết

Cửu Cung Vô Thượng lại có chút sợ hãi, nhưng không biết nên nói cái gì, để hắn cầu xin tha thứ, so với giết hắn còn để hắn khó chịu.

Cửu Cung Linh không nói gì, nhưng nàng khẳng định cùng Cửu Cung Bá Thượng đứng cùng một trận tuyến, cho dù là tử vong.

Nhậm Ngã Tiếu dạo bước đi về phía bọn hắn, Lý Họa Hồn theo sát phía sau.

Một cảm giác áp bách khó mà hình dung bức tới đám người Cửu Cung Bá Thượng, làm sắc mặt bọn hắn càng không tự nhiên.

Tay trái của Nhậm Ngã Tiếu hóa thành đao, lưỡi đao vô hình cắt mặt đất ra một khe rãnh thật dài, toàn bộ đại lục bắt đầu rung động

Lý Họa Hồn mặt không biểu tình, trong mắt lại lóe ra hàn mang, như hai thanh hàn nhận, đâm về ba người Cửu Cung Bá Thượng

- Ta nói! Ta biết vị trí của một Thủy Nguyên chi tinh!

Đúng lúc này, Cửu Cung Bá Thượng bỗng nhiên mở miệng nói, tựa hồ bị dọa sợ.

- Nói!

Nhậm Ngã Tiếu không có dừng bước lại, tiếp tục đi về phía ba người

- Ở chỗ Thái Dịch Trường Sinh, đây là tin tức duy nhất ta biết.

Cửu Cung Bá Thượng hít sâu một hơi, hắn nói ra cái tên lại để Nhậm Ngã Tiếu nhíu mày.

Thái Dịch Trường Sinh!

Thành Thần bảng đệ nhất!

Tồn tại duy nhất đè ép Nhậm Ngã Tiếu!

- Ngươi đang đùa ta?

Sắc mặt của Nhậm Ngã Tiếu âm trầm, trong mắt có lửa giận đang thiêu đốt.

Cửu Cung Bá Thượng nhún vai, nói:

- Ngươi cho rằng Thái Dịch Trường Sinh sẽ không có Thủy Nguyên chi tinh?

Nghe vậy, Nhậm Ngã Tiếu dừng bước lại, suy nghĩ sâu xa.

Thái Dịch Trường Sinh làm phân thân của Thái Dịch Hỗn Độn, xác thực rất có thể có Thủy Nguyên chi tinh, dù sao Thái Dịch Hỗn Độn là Hồng Mông Thần linh cường đại nhất hiện nay.

Thái Dịch Hỗn Độn vẫn luôn tìm Thủy Nguyên chi tinh, mà Thành Thần chiến mở ra lâu như vậy, Thái Dịch Trường Sinh chưa từng xuất hiện, trong đó tất có chuyện ẩn ở bên trong.

- Cuối cùng sẽ có một ngày, chúng ta đều sẽ đối mặt Thái Dịch Trường Sinh, sao không liên thủ?

Cửu Cung Bá Thượng nói tiếp, bọn hắn tham gia Thành Thần chiến đều mang theo nhiệm vụ, liên thủ xử lý Thái Dịch Trường Sinh mạnh nhất, mới có lợi đối với bọn hắn

Nhậm Ngã Tiếu không có trả lời, như trước đang suy nghĩ.

- Thái Dịch Trường Sinh ở đâu? Ta đi giết hắn.

Lý Họa Hồn mở miệng nói, hoàn toàn không có để Thái Dịch Trường Sinh vào mắt

Nghe hắn nói, Cửu Cung Bá Thượng mắt trợn trắng, quả nhiên là vô tri.

- Hi vọng ngươi không có gạt ta, nếu không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết.

Nhậm Ngã Tiếu nhìn chằm chằm con mắt của Cửu Cung Bá Thượng, gằn từng chữ nói.

Cửu Cung Bá Thượng hừ lạnh một tiếng, nói:

- So với ngươi, ta càng muốn diệt trừ Thái Dịch Trường Sinh.

- Thái Dịch Trường Sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.