Nhìn bóng lưng đám người Tần Quân rời đi, Chính Hoa Tà Phật lâm vào trong trầm tư.
Lúc trước Tần Quân nói để hắn còn không có tỉnh hồn, cha của hắn lại là Hủy Diệt Nguyên Thần, mà Tô Đế lại là đồng nguyên huynh đệ với hắn.
Nghĩ đến trước kia cùng Tô Đế tranh đấu, tâm tình của hắn rất phức tạp.
Nhìn qua Nguyên Phạt, hắn tự lẩm bẩm:
- Ta không có mệnh số, thì ra là bởi vì ngươi.
Không có mệnh số, khiến cho Vận Mệnh không cách nào can thiệp hắn.
Hắn một mực vẫn lấy làm kiêu ngạo, hiện tại rốt cuộc hiểu rõ ràng.
Hết thảy nguồn gốc từ cha hắn, Hủy Diệt Nguyên Thần.
Vừa nghĩ tới hư ảnh Hủy Diệt Nguyên Thần lúc trước, loại cường đại kia để tâm hắn bành trướng.
- Ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Chính Hoa Tà Phật hít sâu một hơi, chợt ngồi xếp bằng xuống.
Trong Nguyên Phạt tự mang truyền thừa, có thể làm cho hắn nhanh chóng mạnh lên.
Tàng Mệnh Luân đoạt được truyền thừa cũng không phải truyền thừa chân chính của Hủy Diệt Nguyên Thần, nếu hắn biết được, đoán chừng sẽ chết không nhắm mắt.
Hồng Mông.
So sánh với những Nguyên Vị Diện khác, nơi này vô cùng bình tĩnh, không có chiến tranh cùng khủng hoảng quét sạch toàn bộ Nguyên Vị Diện.
Bởi vì Hồng Mông mới mở rộng xong, ở trong một đoạn thời gian rất dài, sinh linh đều bôn ba khắp nơi, tìm kiếm cơ duyên.
Tần Quân để các Thần Ma về Thiên Đình, mà hắn thì mang theo Bàn Cổ đi Chí Cao Thần giới.
Bàn Cổ là thủ hộ giả của Chí Cao Thần giới, tự nhiên về được.
Tần Nô vừa cảm thụ được khí tức của bọn hắn, xuất hiện ở bên cạnh Tần Quân.
- Bệ hạ, ngài rốt cục trở về.
Tần Nô cung kính nói, hắn có thể cảm giác được Tần Quân phảng phất như biến thành người khác, càng cao thâm khó lường hơn.
Tần Quân nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đi vào trong Thiên Đế Thần cung.
Hấp thu xong không gian chủ quy tắc của Nguyên Vị Diện thứ nhất, hắn còn không kịp lĩnh ngộ, lại thêm Vĩnh Hằng Như Một điên cuồng, hắn cần mạnh lên.
Tần Nô gãi đầu, luôn cảm thấy Tần Quân giống như có tâm sự, nhưng hắn lại không dám hỏi nhiều, đành phải đi tìm Bàn Cổ.
Trong Thiên Đế Thần cung.
Tần Quân ngồi trên Chí Cao Thần tọa, trong lòng hỏi:
- Vì sao nhiệm vụ bảo hộ Thiên Vận trưởng thành không có hoàn thành?
Hiện tại hắn rất cần tích lũy ban thưởng của hệ thống.
- Thiên Vận ở trước khi trưởng thành đã chết, chỉ là về sau được phục sinh, cho nên nhiệm vụ này đã tính thất bại.
Hệ thống trả lời, nghe mà Tần Quân nhíu mày.
Thiên Vận đã chết?
Xem ra Thiên Vận vẫn che giấu không ít chuyện, đồng thời trong lòng của hắn có chút áy náy.
Thiên Vận luôn cười hì hì, khiến người ta cảm thấy hắn phảng phất như không có trải qua trắc trở.
Không có đa tưởng, Tần Quân bắt đầu tu luyện Vạn Sinh Sáng Tạo Công.
Đợi hắn đột phá Vạn Sinh Sáng Tạo tứ cảnh, Vĩnh Hằng Như Một cũng sẽ không bị hắn để vào mắt.
Vạn Sinh Sáng Tạo cảnh chính là cảnh giới tu luyện độc lập với chúng sinh, mỗi đột phá một cảnh, tương đương với Sáng Tạo Thần tu luyện một đại cảnh giới, thậm chí nhiều hơn.
- Hảo tiểu tử, làm sao cảm giác bây giờ ngươi rất mạnh!
- Ha ha ha, em trai, mau gọi tỷ tỷ.
- Đúng, ta cũng là tỷ tỷ của ngươi.
Thiên Vận bị bọn hắn nhiệt tình làm cho có chút trở tay không kịp, hắn nguyên bản cho là sau khi mình trở về, sẽ có chút lạnh nhạt với các ca ca tỷ tỷ, nhưng cuối cùng không phải như thế.
Hắn đành phải thành thành thật thật gọi ca ca tỷ tỷ, trong lòng lại rất ấm.
Cát Tường ở bên cạnh thấy ghen ghét, ôm cánh tay, hừ lạnh một tiếng.
Đáng tiếc, Thiên Vận làm bộ không có nghe được.
- Hôm nay, công bố toàn bộ Hồng Mông, em trai của trẫm trở về rồi!
Tần Lăng Mệnh phóng khoáng cười nói, trong lời nói tràn đầy cao hứng.
Hôm nay hắn đã là Thiên Đình chi chủ, tự xưng trẫm cũng không thất lễ.