Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2289: Nguyên Vị Diện thứ nhất, diệt (2)



Thiên Vận nhìn hắn, ánh mắt giống như có thâm ý.

Tin tức liên quan tới con trai nhỏ của Thiên Đế trở về bắt đầu truyền ra, truyền rất xôn xao.

Những truyền thuyết kia của Thiên Vận cũng bị chúng sinh đào móc.

Xuất sinh là Hồng Mông Thần linh!

Thiên phú như vậy, ai có thể so?

Nguyên Vị Diện thứ nhất, Vĩnh Hằng Như Một xé không gian Nguyên cảnh, dạo bước đi ra.

Hắn lục soát khắp từng Nguyên Vị Diện cũng không có bắt được khí tức của Thiên Nguyên, cho nên có chút táo bạo.

Thần niệm của hắn quét qua, phát hiện đám người Tần Quân đã rời đi, lập tức lộ ra tiếu dung.

- Đã như vậy, vậy liền bắt đầu từ nơi này!

Vĩnh Hằng Như Một thì thào nói, ngay sau đó nâng tay phải lên, lòng bàn tay nhấn về phía trước.

Oanh!

Thần lực từ trong lòng bàn tay hắn tuôn ra, vô hình vô sắc, trong chốc lát, sao trời phía trước sụp đổ.

Bạo tạc kéo dài tới, ngay cả không gian cũng bạo tán, hóa thành vô số mảnh vỡ, tinh không phá diệt, vô số sao trời, phi đảo, đại lục hóa thành tro bụi.

Những vũ trụ, vị diện giấu trong không gian thứ nguyên cũng mẫn diệt.

Lực lượng siêu việt Siêu Thoát Thần Nguyên muốn phá hủy toàn bộ Nguyên Vị Diện thứ nhất.

Nguyên Chủ thứ nhất đang trong cung điện tu luyện đột nhiên mở mắt, hắn đứng lên, sắc mặt vô cùng âm trầm.

- Đáng chết...

Nguyên Chủ thứ nhất cắn răng nói, hai chữ này bao hàm phẫn nộ vô tận của hắn.

Hắn cảm giác được Nguyên Vị Diện thứ nhất đang hủy diệt, khẳng định là Vĩnh Hằng Như Một!

Cũng may vùng vũ trụ này không thuộc về Nguyên Vị Diện thứ nhất, hắn không cần lo lắng mình sẽ bị Vĩnh Hằng Như Một tìm tới.

Thế nhưng hắn cùng Nguyên Vị Diện thứ nhất mệnh số tương liên, Nguyên Vị Diện thứ nhất phá diệt, hắn cũng bị thương nặng.

Hắn coi như tức giận nữa, cũng không dám bay ra ngoài.

Tuyệt vọng lan khắp toàn thân hắn, để khắp cả người hắn băng lạnh.

- Phốc......

Hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trong nháy mắt uể oải xuống.

Hắn mở hai mắt, rống giận.

Hắn có thể cảm giác được Nguyên Vị Diện thứ nhất đã hủy diệt.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới Nguyên Vị Diện thứ nhất mênh mông lại hủy diệt ở thời gian ngắn ngủi như thế, bao nhiêu sinh linh, toàn bộ biến mất, ngay cả cơ hội chuyển thế cũng không có.

- Nguyên Vị Diện thứ nhất đã diệt, Thiên Nguyên, ngươi còn không ra, sau đó liền đến phiên Nguyên Vị Diện thứ hai!

Tiếng cười lạnh của Vĩnh Hằng Như Một vang vọng các Nguyên Vị Diện khác, để từng Nguyên Vị Diện sôi trào.

Nguyên Vị Diện thứ nhất đối với sinh linh các Nguyên Vị Diện khác mà nói, như là thánh địa, để chúng sinh hướng tới.

Lại bị diệt?

Chúng sinh phản ứng như không dám tưởng tượng, ngay sau đó biến thành sợ hãi, xâm nhập linh hồn.

Trong Thiên Đế Thần cung, Tần Quân mở hai mắt ra, hai đạo kim quang chiếu sáng hắc ám.

- Hừ.

Thanh âm của Tần Quân tràn ngập sát ý.

Vĩnh Hằng Như Một thật hủy diệt Nguyên Vị Diện, bao nhiêu sinh linh bị hắn giết chết?

Giờ khắc này, Tần Quân triệt để tức giận, hắn nguyên bản còn muốn ngăn cản Vĩnh Hằng Như Một, hiện tại hắn quyết định muốn giết Vĩnh Hằng Như Một.

Sau đó hắn nhắm mắt lại lần nữa,

Hắn nhất định phải sớm ngày đột phá tới Vạn Sinh Sáng Tạo tứ cảnh, sau đó chế tài Vĩnh Hằng Như Một.

Hồng Mông ngược lại không có nghe được thanh âm của Vĩnh Hằng Như Một, bởi vì Vĩnh Hằng Như Một còn không biết Hồng Mông tồn tại.

Nguyên Vị Diện thứ tám, lòng người bàng hoàng.

- Nguyên Vị Diện thứ nhất thật không còn?

- Cứ theo đà này, sớm muộn gì cũng sẽ đến phiên chúng ta!

- Cái này, ai có thể cứu vớt chúng ta?

- Đáng giận, hắn đến cùng muốn làm gì?

- Chẳng lẽ không có đại năng ngăn cản hắn sao?

Các Thần Vực đều lâm vào trong sợ hãi, nếu như Vĩnh Hằng Như Một nói thật, như vậy bọn hắn cũng sẽ bị diệt.

Biết trước tử vong sắp đến, hơn nữa bất lực, mới là sự tình khiến người ta sợ hãi nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.