Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2310: Trống rỗng (2)



Tần Quân nhíu mày, lúc này hắn bỗng nhiên cảm giác phía sau có hàn khí đánh tới, hắn cấp tốc quay người đập tới một quyền.

Nhưng mà, sau lưng không có gì, để quả đấm của hắn nện không.

- Chuyện gì xảy ra?

Tần Quân nhíu mày, trong lòng kinh sợ, từ khi hắn đột phá Vạn Sinh Sáng Tạo tứ cảnh, còn chưa bao giờ cảm thấy bất an như vậy.

Thân hình hắn nhoáng một cái, mười ức Thiên Đế Phân Thân trưng bày ở trong khu vực hư vô.

Hắn cùng Thiên Đế Phân Thân không ngừng liếc nhìn chung quanh, muốn tìm ra tồn tại thần bí ẩn núp trong bóng tối.

Nhưng vô luận bọn hắn tìm kiếm như thế nào, cũng không tìm được.

Cho dù hắn dùng Thần niệm bao trùm chung quanh, thì cảm giác bất an kia vẫn tăng cường.

Phảng phất nguy hiểm cách hắn càng ngày càng gần.

Lúc này, phía sau Tần Quân xuất hiện khuôn mặt lúc trước, im ắng gào thét, diện mục dữ tợn.

Kinh khủng nhất là các Thiên Đế Phân Thân đều không nhìn thấy hắn tồn tại.

- Ký chủ! Mau chóng rời đi! Về Nguyên cảnh nhanh!

Hệ thống lần nữa thúc giục nói, lần này ngữ khí so với lúc trước càng lo lắng hơn.

Tần Quân lách mình trở lại Nguyên cảnh, mà hắn thì lưu lại Thiên Đế Phân Thân, hắn ngược lại muốn xem xem là cái gì.

- Là Sáng Tạo thần? Không có khả năng Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng? Cũng không có khả năng.

Tần Quân thân ở trong Nguyên cảnh, nhíu mày.

Các Sáng Tạo thần không có đạo lý hù dọa hắn.

Hơn nữa đồ vật để hắn không thể nhận ra kia, đến cùng mạnh cỡ nào?

Chẳng lẽ Nguyên Kỷ nguyên ở sau khi hắn rời đi, trong quá trình phát triển lại ra đời tồn tại cực kỳ cường đại?

Hắn bỗng nhiên ý thức được một điểm, là có phải có sinh linh tới nơi này trước không.

Dưới tình huống bình thường, đạt tới Siêu Thoát Thần Nguyên liền có thể thoát ly Nguyên Vị Diện, nhưng hắn ở chỗ này tu luyện thời gian dài như thế, chưa từng thấy qua sinh linh khác.

- Hệ thống, vừa rồi ngươi bắt được vật kia không?

Tần Quân ở trong lòng hỏi, ngay sau đó một khuôn mặt hiện lên ở trong đầu Tần Quân.

Khuôn mặt kia không có con ngươi, hai mắt tái nhợt để trái tim Tần Quân băng giá.

Ánh mắt trống rỗng phảng phất như có thể thôn phệ hết thảy.

Gương mặt dữ tợn, Tần Quân chưa bao giờ thấy qua.

- Hắn là ai?

Tần Quân nhíu mày nghĩ, hắn cố gắng bình phục tâm tình, thân là Thiên Đế, hắn không thể bối rối.

- Không rõ ràng, hắn không giống như sinh linh, không có khí tức, vượt qua hệ thống nhận biết.

Hệ thống trả lời, để Tần Quân nhíu mày càng sâu.

Đúng lúc này, hắn chợt thấy mười ức Thiên Đế Phân Thân phát sinh dị dạng.

Chỉ thấy các Phân Thân đều nắm lấy cổ của mình, hai chân không ngừng đạp, phảng phất như có đồ vật gì bóp cổ của bọn hắn.

Trọn vẹn mười ức Phân Thân, mỗi một vị đều như thế.

Tất cả đều không có lực phản kháng chút nào!

Một màn này để trái tim Tần Quân băng giá, song quyền vô ý thức nắm chặt.

Rất nhanh, các Phân Thân đều phá tán, biến mất không thấy gì nữa.

Tần Quân hít sâu một hơi, nói:

- Chẳng lẽ vật kia không dám vào?

- Có thể, ký chủ vừa tiến đến, nguy cơ liền giải trừ.

Hệ thống trả lời, để Tần Quân tâm loạn như ma.

- Ngươi nhìn thấy vật kia.

Lúc này, giọng nói lạnh lùng truyền vào trong tai Tần Quân, hắn quay đầu nhìn lại.

Rõ ràng là phân thân của hắn, bất quá phân thân này mặc không giống hắn, người khoác áo bào màu bạc, đầu đội đế quan do nguyên khí ngưng tụ thành.

Con ngươi của Tần Quân co rụt lại, trong nháy mắt nhận ra thân phận của đối phương.

Đây không phải Phân Thân hắn lưu lại ở Chúng Thần khởi nguyên sao?

- Sao ngươi lại tới đây?

Tần Quân trầm giọng hỏi, Phân Thân này thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở sau lưng hắn, để hắn phản cảm.

Bất quá hắn cũng không e ngại, năm đó lúc sáng tạo Phân Thân này, hắn lưu lại tay chân ở trong cơ thể đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.