Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2313: Uy hiếp (1)



- Đa tạ ân tái tạo của bệ hạ.

Dương Mi đại tiên nhìn Tần Quân quỳ lạy nói, thanh âm có chút run rẩy.

Thần Thoại hệ thống đã giao phó hắn ký ức Hồng Hoang, cho nên cảm thụ được mình bây giờ nắm giữ lực lượng, hắn sao có thể giữ vững bình tĩnh?

Đời trước của hắn bất quá là Thánh Nhân cảnh, hiện tại vượt qua Thiên Đạo Chí Thánh, Đại Đạo chí tôn, Đại Đạo Đế Tôn, Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh, Vô Cực Chí Cao đại đế, Vô Cực Đại Chúa Tể, Hồng Mông Dung Đạo, Hồng Mông đại tự tại, Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ, Tạo Hóa Thái Hư Tôn, Đại Diễn Thần Chi, Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ, Bất Hủ Pháp Tiên Thiên, Bất Hủ Thần Niệm Đại Đế, Vĩnh Hằng Thần Mệnh, Siêu Thoát Thần Nguyên!

Đạt tới Vô Thượng Nguyên Thần cảnh!

Hắn tự suy nghĩ một chút cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!

Tần Quân nhìn hắn nói:

- Trẫm có nhiệm vụ muốn giao cho ngươi.

- Xin bệ hạ phân phó!

Dương Mi đại tiên trầm giọng nói, hắn thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn Tần Quân.

Có thể giao phó hắn Thần lực như thế, Tần Quân lại mạnh cỡ nào?

Hắn không dám tưởng tượng, cũng không tưởng tượng nổi.

- Trẫm muốn phái ngươi đi một chỗ, đến lúc đó, không cần cố ý làm gì, chỉ cần hiểu rõ tình huống nơi đó liền tốt.

Tần Quân vừa nói, một bên nâng tay phải lên, trong ngón trỏ bắn ra một vệt ánh sáng, chui vào mi tâm của Dương Mi đại tiên.

Bên trong ẩn chứa con đường đi tới Thần giới cao nhất.

Lúc tu luyện ở khu vực hư vô, hắn liền phát hiện con đường thông hướng Thần giới cao nhất.

- Tuân lệnh!

Dương Mi đại tiên cung kính nói, sau đó hỏi:

- Hiện tại liền đi.

- Đi đi.

Tần Quân nhìn ra được Dương Mi đại tiên rất khẩn trương, đoán chừng quá mức kính sợ hắn, cho nên cũng không làm khó.

Dương Mi đại tiên như trút được gánh nặng, lúc này tan biến ở trong Thiên Đế Thần cung.

Tần Quân cười cười, không nghĩ tới Dương Mi nhát gan như vậy.

Bất quá cũng đúng, ai bảo hắn mạnh như thế?

Sau đó, Tần Quân ở trong Thiên Đế Thần cung lẳng lặng suy tư hồi lâu mới rời đi.

Hắn chuẩn bị thu phục tất cả thời không của Nguyên Vị Diện.

Đối với hắn hôm nay mà nói, việc này đơn giản dễ như trở bàn tay.

Lúc trước hắn ở Nguyên Vị Diện thứ nhất, tìm Thời Gian chủ quy tắc, lại sáng tạo Thời Không Tuyến.

Lúc xuyên qua Nguyên cảnh, hắn gặp Chính Hoa Tà Phật.

Giờ phút này, Chính Hoa Tà Phật dẫn theo Nguyên Phạt, mặt mũi tràn đầy mệt mỏi đi về phíaHồng Mông.

- Ngươi sao thế?

Tần Quân bỗng nhiên dừng lại hỏi, dọa Chính Hoa Tà Phật kêu to một tiếng, kém chút vô ý thức vung vẩy Nguyên Phạt bổ tới Tần Quân.

- Thiên Đế, không có gì.

Vừa nhìn thấy là Tần Quân, sắc mặt của Chính Hoa Tà Phật hoà hoãn lại, chỉ là trong mắt tràn đầy thất bại.

Vẻ mặt này cực kỳ giống thời điểm ở Hồng Mông năm đó.

- Ngươi đi chỗ nào?

Tần Quân híp mắt hỏi, nếu như hắn không đoán sai, gia hỏa này đi Thần giới cao nhất.

Bởi vì lúc trước hắn nhìn từng cái Nguyên Vị Diện, cũng không có bắt được khí tức của Chính Hoa Tà Phật.

- Chỉ là đi bế quan, Thiên Đế, ngài muốn đi đâu vậy?

Chính Hoa Tà Phật lắc đầu nói, miễn cưỡng vui cười.

- Trẫm cũng đi bế quan.

Tần Quân mỉm cười, ngay sau đó liền chia tay Chính Hoa Tà Phật.

Chính Hoa Tà Phật ngẩn người, nở nụ cười khổ, tiếp tục ủ rũ cúi đầu tiến lên.

Vừa bay ra ngoài không bao xa, hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, quay người bay về phía Nguyên Vị Diện thứ tám.

Nguyên Vị Diện thứ nhất, hiện tại lại trở thành thánh địa trong Nguyên Vị Diện, các sinh linh án lấy quỹ tích lúc đầu sinh hoạt, chỉ là thiếu đi Thiên Nguyên đế tộc thống trị.

Một ngày này, Tần Quân đi vào Nguyên Vị Diện thứ nhất, hắn tìm Nguyên Chủ thứ nhất.

Nguyên Chủ thứ nhất ở trung ương của Nguyên Vị Diện thứ nhất, là Nguyên Chủ cung hắn kiến tạo, hưởng thụ hết thảy quyền lực có được.

Tần Quân sớm liền phát hiện hắn bức bách Nguyên Chủ khác hàng phục, cho nên mới tìm hắn tâm sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.