Thần giới cao nhất rất lớn, hơn nữa Nguyên Không Gian hạn chế mạnh, muốn dùng Thần niệm bao trùm toàn bộ Thần giới cao nhất là cần thời gian, cho nên Vĩnh Hằng Thần Mệnh sẽ không ở thời điểm nhàn hạ, dùng Thần niệm quét nhìn Thần giới cao nhất.
- Hắn đang tiến đến Chúng Thần khởi nguyên!
Quang ảnh báo tin trả lời, Chúng Thần khởi nguyên đối với Thần giới cao nhất, có thể nói là cấm địa.
Bởi vì Sáng Tạo thần phụ hạ lệnh, cho dù là Sáng Tạo thần tự tiện xông vào Chúng Thần khởi nguyên, cũng phải chết.
Lúc này Vĩnh Hằng Thần Mệnh biến mất tại nguyên chỗ, rõ ràng là tiến về Chúng Thần khởi nguyên, truy tìm Tần Quân.
Trong điện, các quang ảnh hai mặt nhìn nhau, không biết làm sao.
Dưới trời xanh, sơn hải tương liên, liên miên bất tuyệt.
Cực Đế đứng ở trên đỉnh núi cao vạn trượng, quan sát sơn hà tráng lệ, trong đôi mắt hắn, tất cả đều là trống rỗng.
Hắn lắc lắc cổ, hơi nhe răng, diện mục dữ tợn, phảng phất như chống lại cái gì.
Oanh một tiếng!
Hắn bỗng nhiên tiến vào trạng thái Ngũ Tướng thông thần, toàn thân biến thành hắc thiết sắc, con ngươi như ẩn như hiện.
- Ngươi đến cùng là ai!
Cực Đế cắn răng gầm nhẹ, vô cùng thống khổ.
Lực lượng Thủy Ác từng bước xâm chiếm lấy tâm trí của hắn, để hắn lâm vào giãy dụa khó có thể tưởng tượng.
Hưu! Hưu! Hưu!
Vô số bóng người bỗng nhiên xông phá tầng mây, bay tới trên đỉnh núi, vây quanh Cực Đế.
Cầm đầu là một nam tử cầm kiếm, hắn kiếm chỉ Cực Đế hỏi:
- Ngươi là người phương nào, lại dám xông vào cấm địa phái ta!
Nơi này linh khí dồi dào, có thể xưng là thánh địa tu luyện, tự nhiên không cho người khác đặt chân.
Cực Đế đột nhiên ngẩng đầu, nhìn hằm hằm bọn hắn, dọa đến bọn hắn run rẩy.
Nhưng cũng may nhiều người dũng khí đủ, huống chi nơi này là địa bàn của bọn hắn, bọn hắn nhất định phải giữ vững.
- Giết hắn!
Có người cao giọng nói, thoại âm rơi xuống, Cực Đế bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn, xé mạnh, nhục thân và linh hồn của hắn bị xé nát.
Những người khác kinh hoảng, còn chưa chờ bọn hắn bỏ chạy, trong nháy mắt Cực Đế đã xé nát tất cả mọi người.
- Rống....
Cực Đế đứng trên đỉnh núi rống giận, thanh âm tựa như cự thú hung mãnh nhất vũ trụ, không chỉ vang vọng đại thế giới này, ngay cả sinh linh của hơn phân nửa Thần giới cao nhất cũng có thể nghe được.
Người nghe không khỏi trái tim băng giá, bởi vì trong tiếng gào thét này tràn ngập ngang ngược cùng hận ý.
Phảng phất như phát tiết sát ý vô tận!
Sau khi rống dài, Cực Đế liền nâng nắm tay phải, một quyền nện xuống, cao phong vỡ vụn.
Một giây sau, toàn bộ đại thế giới vỡ nát!
Ức vạn sinh linh vẫn lạc, bị chết không có dấu hiệu nào, không thống khổ chút nào.
Cực Đế từ trong bụi đất vô biên xông ra, tan biến ở sâu trong vũ trụ.
Đại đồ sát ở Thần giới cao nhất chính thức bắt đầu!
…
Một bên khác.
Tần Quân đang chạy về Chúng Thần khởi nguyên cũng nghe được tiếng rống giận dữ của Cực Đế.
Hắn không khỏi nhíu mày, trong lòng của hắn có loại cảm giác không ổn.
Sắc mặt của Thái Dịch Hỗn Độn khó coi, cắn răng nói:
- Là thanh âm của Cực Đế!
Nhậm Ngã Tiếu cùng Hồng Mông Đại Đế cũng ngưng trọng.
Bọn hắn tu vi cao hơn Thái Dịch Hỗn Độn, có thể cảm giác được Cực Đế vô cùng cường đại, dạng thực lực này nếu không chút kiêng kỵ giết chóc, tuyệt đối sẽ sinh linh đồ thán.
- Phụ Thần, chúng ta thật không ngăn cản hắn?
Thái Dịch Hỗn Độn nhịn không được hỏi, hắn không rõ, vì sao Tần Quân bao che Cực Đế như vậy.
Tần Quân bình tĩnh nói:
- Không phải không ngăn cản, các ngươi tìm được hắn sao?
Theo tiếng rống giận dữ tan biến, khí tức của Cực Đế đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cho dù Tần Quân triển khai thần niệm, cũng bắt không đến hắn.
Dù sao ngay cả Thiên Đế ở Thần giới cao nhất cũng không thể truy tìm Cực Đế, huống chi là bọn hắn?
Tần Quân nhìn như bình tĩnh, trong lòng lại lửa giận khó nhịn.