Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật

Chương 18





Thẩm Phất xin nghỉ phép để tham gia một chương trình tạp kỹ kiểm tra trình độ diễn xuất tên "Diễn Như Ngân Hà".

Mỗi một kỳ chương trình này đều sẽ mời vài diễn viên tân binh “chuyên ăn hành” đến tham dự, đưa ra những đề tài biểu diễn ngẫu hứng để diễn viên thực hiện.

Các cố vấn độc mồm độc miệng cực kỳ.

Hồi quý đầu tiên, cứ cách một quãng thời gian sẽ có tít "Diễn viên XX bị mắng phát khóc" lên hot search.

Song giờ là quý thứ ba, chưa có một diễn viên hơi nổi tiếng nào sẵn sàng đi để nhận bẽ mặt, chương trình đã chìm rồi.

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Phất đang đợi xe của Lương Hiểu Xuân.

Mấy diễn viên nữ ngồi trang điểm chung với nhau.

Nghe nói cô sắp đi làm khách mời đặc biệt của "Diễn Như Ngân Hà", Hứa Điều Điều nhanh mồm nhanh miệng, kinh ngạc hỏi: "Sao cậu dám đi thế?"
Dứt lời đột nhiên kịp phản ứng rằng câu này của mình không dễ nghe cho lắm.

Hứa Điều Điều lúng túng tiếp lời: "Mình không có ý đó, chỉ nghe đồn cố vấn của show đó rất độc miệng.

"
Thẩm Phất nói: "Không sao đâu.

"
Tả Mân nhìn Thẩm Phất, cười chúm chím: "Cô Thẩm cẩn thận bị chửi lên hot search nha.

"
Lúc này xe cũng tới, Thẩm Phất không đáp mà bỏ đi thẳng.

Tả Mân liếc bóng lưng Thẩm Phất, thầm nhủ đúng là tầm nhìn hạn hẹp.

Biết rõ bản thân diễn không hay còn cố tình chọn đi kiểu show đấy.

Chắc chắn lại là vì tiền chứ gì?
Cớ gì mình phải ngăn cản cô ta?
Bị chửi lên hot search mới tốt chứ.

Thời điểm Lương Hiểu Xuân đưa Thẩm Phất đến tòa nhà ghi hình vừa khéo là chín giờ sáng, livestream của "Thời Hạn Rung Động" bắt đầu.

Không nhìn thấy Thẩm Phất, khán giả hãy còn hơi chưa quen.

[Thẩm Phất đâu Thẩm Phất đâu?]
[Má ơi tui vừa định hỏi y chang lầu trên luôn, chúng ta sẽ không bị PUA chứ? Là ảo giác của tui ư, sao vắng Thẩm Phất cái tự nhiên show này vô vị theo vậy?]
(*)Chú thích: PUA là ngôn ngữ mạng viết tắt của từ Pick-up Artist, mang nghĩa lừa tình.


Thẩm Phất xin nghỉ phép đi làm khách mời đặc biệt của chương trình khác, ngay lập tức Giang thiếu cũng mất bóng, chẳng biết là chưa ra khỏi phòng hay là căn bản không có ở trong biệt thự.

Bởi vì chuyện tối qua, Chử Vi phải khẩn cấp quay về phòng quan hệ công chúng của công ty chủ quản.

Những người còn lại thì ở bên ngoài uống trà tán gẫu, chủ đề tương đối mang tính xã giao, không kích thích nổi chút xíu h4m muốn thảo luận của quần chúng.

[Lầu trên nhắc làm tôi mới phát hiện hình như đúng vậy thật = = Tu La tràng tưng bừng nào trước đây cũng có dính dáng đến Thẩm Phất, hầu như các đề tài tranh cãi dữ dội đều liên quan tới cô ta hết.

]
(*)Chú thích: Tu La tràng là một từ Phật giáo, được dùng để chỉ về chiến trường thảm khốc.

Dĩ nhiên có cả fan nhà khác bình luận: [Cô ta không ở đây mới phải, xuất hiện cái là chướng khí mù mịt.

]
Nhưng đa số người qua đường xem show yêu đương chẳng phải là để hóng Tu La tràng xâu xé nhau ư, nếu muốn coi trò chuyện phiếm thì chi bằng đi xem show dài kỳ còn hơn.

Có điều đám người này lười tranh cãi với fan mấy nhà kia, dứt khoát tắt livestream, đi tìm hiểu xem Thẩm Phất đang làm gì.

Đoàn làm phim nhận ra tỷ suất lợi nhuận giảm sút một cách rõ rệt, đầu đầy dấu chấm hỏi.

Sao cơ, lúc Thẩm Phất mới xuất hiện cư dân mạng còn tẩy chay cô, cô đi vắng rồi dân mạng lại mất hứng?
Nói khó nghe một chút thì đấy chẳng phải là hèn hạ quá ư?
Đạo diễn: "Gọi điện thoại hỏi thăm khi nào Thẩm Phất trở lại?"
Nhân viên công tác bên cạnh đáp: "Hôm qua cô ấy xin nghỉ phép đến mười giờ tối nay.

"
Đạo diễn nhìn số người xem trực tuyến đang tuột không phanh, trong lòng hoảng hốt theo.

"Giục quản lý của cô ấy kêu tranh thủ đưa người về, ngoài ra tối nay sẽ tuyên bố cuộc hẹn thứ hai, dời thời gian thông báo lại một chút, chờ tối Thẩm Phất về hẵng tuyên bố.

"
"Diễn Như Ngân Hà" cũng là chương trình truyền hình trực tiếp, đã đến quý thứ ba, đoàn thể khán giả chỉ còn sót lại một bộ phận nhỏ nhoi mà thôi.

Thế mà hôm nay lại không biết tại sao, số lượng người xem tăng lên đột ngột, gần như là gấp mấy lần bình thường.

Trong bình luận còn thường xuyên xuất hiện một cái tên.

[Tới xem Thẩm Phất nè.

]
[Ây da, lầu trên ơi tui cũng vậy, mật hiệu nha, từ Thời Hạn Rung Động qua đây?]
[Hồi trước cô ấy đóng nhiều phim xàm quá nên chắc kỹ năng diễn xuất cũng xoàng, nhưng thành thật mà nói vẫn rất muốn thấy cô ý lội ngược dòng.

]
[Yes yes yes, nói nhỏ một câu nha, tôi chuyển thành fan của Thẩm Phất rồi nhưng không dám bình luận ở bên kia, fan mấy nhà bên đó hăng máu khiếp lắm.

]
Khán giả gốc của chương trình này trong lúc nhất thời vẫn chưa hiểu đầu cua tai nheo gì.

Sao bỗng dưng nhiều người tràn vào vậy? Thẩm Phất là ai?
À, khách mời đặc biệt của hôm nay.

Có người từng nghe qua: [Là bình hoa di động chuyên đóng phim nhảm hả?]
[Cút, mi mới là bình hoa.

]
Đám người đang nhao nhao ở bến bờ chuyển thành fan này không thèm thừa nhận rằng mình bị Thẩm Phất thu hút đâu, nhưng vẫn cứ "miệng chê cơ thể thành thật" mà kháy lại ở trong bình luận.

Thời điểm bốn vị cố vấn nổi danh độc miệng đẩy cửa bước vào, Thẩm Phất đã chờ sẵn ở trường quay.

Cô mặc áo sơ-mi phối quần yếm, vừa phong cách vừa thanh lịch.

Chưa nhìn mặt đã cảm thấy rất đẹp rồi, nhìn đến mặt nữa là có thể đạt tới trình độ dùng nhan sắc làm người ta rung động luôn.

Nữ cố vấn không khỏi nhẹ giọng hơn: "Cô Thẩm, mời ngồi.

"
"Cảm ơn.

" Lúc này Thẩm Phất mới ngồi xuống chiếc ghế chân cao được đặt ở chính giữa.

Một cố vấn giới thiệu cho Thẩm Phất về thể lệ tiết mục.

Còn chưa giới thiệu xong, một vị cố vấn có bộ râu quai nón khác đã sốt ruột ngắt lời ông: "Trước khi tới tham gia chương trình đều đã hiểu rõ về quy tắc rồi mà, chẳng phải đó là điều tiên quyết ư?"
Ông ta nhìn về phía Thẩm Phất bằng ánh mắt sắc bén: "Phải không, cô Thẩm? Cô chuẩn bị tâm lý tốt rồi đúng chứ, lát nữa sẽ không bị chúng tôi dọa khóc đâu nhỉ?"
"Vâng.

" Thẩm Phất trả lời: "Không đâu, cứ ra đề đi.

"
Tự tin gớm nhỉ?
Cố vấn râu quai nón quăng ánh mắt khinh miệt.

Trông trắng trắng non nớt thế kia, nhất định chốc nữa sẽ lợi dụng nước mắt để lên hot search.

Phiền nhất cái loại diễn dở còn đi đóng phim này, ngoan ngoãn nhảy với nhóm nhạc nữ của cô ta là đủ rồi mà?

"Đề bài thứ nhất, cô là một cô gái có vẻ kiệm lời nhưng trên thực tế phải gánh vác mối hận của gia tộc, bởi vì muốn trả thù nên cần làm nam chính để ý tới mình, đồng thời dần dần phải lòng cô.

"
"Thợ săn lão luyện nhất thường xuất hiện dưới hình dáng của con mồi, sau khi dò la được anh ta thích kiểu con gái mỏng manh dễ kích thích khao khát bảo vệ, cô quyết định ngụy trang trước mặt anh ta.

"
"Không được xuất hiện bất kỳ lời thoại nào, phải dùng biểu cảm để khán giả biết cô đang diễn cái gì.

"
[Đậu phộng ai ra đề đấy, xin phim nội dung giống vậy với!]
[Có vẻ khó diễn á, với cả bây giờ không có vật thật để diễn, ngay cả một người để diễn chung còn chẳng có, phải tự suy nghĩ khung cảnh nữa chứ.

]
Đâu chỉ là khó diễn?
Giữa ba đề, vừa bắt đầu râu quai nón đã ra đề khó nhất.

Yêu cầu diễn viên phải bộc lộ được ít nhất hai khía cạnh trong vòng ba phút.

Trong đó mặt mỏng manh kia không thể diễn thành vẻ ngây thơ đơn thuần, mềm yếu trong sáng, mà ẩn sâu trong trang giấy trắng phải lót một lớp nền đen.

Thẩm Phất đứng dậy, xê dịch ghế chân cao ra.

Râu quai nón thầm coi thường.

Quả nhiên mở màn giống hệt những diễn viên gà mờ trước đây, việc đầu tiên chính là dời ghế đi, tưởng bản thân cần sân khấu rộng đấy à.

Đúng là lắm trò.

Ai dè nữ cố vấn kế bên thấp giọng nói: "Cô ấy không có công tác chuẩn bị gì luôn, nói diễn là diễn?"
Cố vấn râu quai nón: ?
Lần nữa nhìn lên sân khấu, động tác ban nãy của Thẩm Phất quả là đã bắt đầu diễn rồi.

Ghế chân cao trở thành đạo cụ của cô.

Cô di chuyển ghế một cách nhọc nhằn, tựa như đang dời chiếc thùng tôm cá hôi tanh giữa khu chợ ồn ào, bị gánh nặng sinh hoạt đè cong cả lưng.

Tiếp đó, cô thoáng đảo mắt về phía sau bên phải.

Bình luận chú ý thấy nét mặt khi ấy của cô rất lạnh nhạt, không có sắc thái tình cảm nào, thậm chí còn có vài ý tứ hàm xúc.

Người nọ tiến tới, cô tỉnh bơ thu hồi tầm mắt.

[Nhập vai vãi, tôi cũng tưởng bên kia có người đi tới thật đó.

]
Giây kế tiếp, người nọ xuất hiện ngay chỗ cô, nước mắt của cô lập tức rơi xuống.

Từng giọt từng giọt, không làm bẩn mặt, cách khóc kiều diễm quá đỗi.

Nếu như bấy giờ đang mặc váy vải bông, ở trong hoàn cảnh xung quanh đều bẩn thỉu, đích thị sẽ cực kỳ nổi bật thu hút ánh nhìn của mọi người.

Đây là lần đầu tiên khán giả được chứng kiến Thẩm Phất diễn, ai nấy đều ngây ngẩn.

Vành mắt nói đỏ là đỏ?
Nước mắt nói rơi là rơi?
Hiện tại đang truyền hình trực tiếp, không có khả năng giữa chừng móc thuốc nhỏ mắt ra dùng.

[Có thể đoán ra tình tiết rồi, đối phương mắc câu, giúp cô ấy.

]
Mấy vị cố vấn đã từng phê bình vô số tân binh lúng túng trên sân khấu, một là đầu óc chết máy không biết cách diễn, hai là diễn một cách rỗng tuếch.

Thình lình bắt gặp màn trình diễn thuần thục tự nhiên đến thế, không kịp phục hồi tinh thần.

Như thể quen ăn trấu rồi bỗng được đưa cho bát cơm thơm ngào ngạt vậy.

Nữ cố vấn hoàn hồn trước, nhắc nội dung: "Anh ta đi rồi.

"
Thẩm Phất thẳng người lên, dùng ngón cái chùi dòng lệ dưới cằm, ánh mắt cảm kích lập tức biến mất, thay vào đó là sự rét lạnh sâu tận xương tủy.

Nữ cố vấn tiếp lời: "OK, ba phút kết thúc.

"
"Các cố vấn vất vả rồi.

" Thẩm Phất cúi chào phía khán đài, chạy đi dời ghế về chỗ cũ, ngồi yên khôi phục dáng vẻ nề nếp ban nãy.

[Ố mài gót, cái kỹ thuật lật mặt mai nở ba lần này???]
(*)Chú thích: mai nở ba lần (nghĩa rộng của thành ngữ mai nở hai lần), ý chỉ một chuyện mà thành công được đến lần thứ ba.

Khán giả cũng hoài nghi bản thân mình căn bản không quen biết Thẩm Phất này, bọn họ không phải dân chuyên môn, sẽ không phán xét kỹ năng diễn, nhưng trăm phần trăm nó không hề tệ!
Trong ba phút ngắn ngủi mà thể hiện đầy tự nhiên, ba tính cách được phô bày rõ ràng, thậm chí không có vật dụng thực tế không có bạn diễn vẫn có thể khiến người ta tưởng tượng ra được khung cảnh ấy.

Cố vấn râu quai nón sững sờ.


Diễn xuất của Thẩm Phất tất nhiên không thể so với xuất sắc tuyệt vời, nhưng trong thế hệ cùng lứa thì ắt hẳn được tính là vô cùng ưu tú.

Chưa kể đến cô diễn bất kỳ phim truyền hình nào cũng rất ổn thỏa, dù đóng phim điện ảnh, nếu được đạo diễn giỏi răn dạy thì hoàn toàn có thể kết thúc thuận lợi.

Bởi lẽ đó tại sao ngày trước danh tiếng của cô kém như vậy?
Bên này đã bắt đầu ra đề bài thứ hai, bình luận hãy còn bàn tán sôi nổi về phần diễn trước.

[Là tại tui hả?? Sao tui cảm giác Thẩm Phất diễn không hề dở nhỉ? Tốt hơn nhiều so với bao nhiêu tân binh rồi.

]
[Đệch lầu trên, +10086.

]
Có người trả lời: [Thật ra Thẩm Phất chưa bao giờ diễn dở, nếu không thanh danh của cô ấy tệ hại cỡ đó mà lại vẫn hút một đám fan phim? Còn có rất nhiều fan bánh vẽ của nguyên tác phim thần tượng cổ đại hy vọng Thẩm Phất tới diễn kìa, vì cô ấy đẹp và rất nhập vai.

Chẳng qua cô ấy thật sự không quan tâm tiếng tăm lắm, người khác thà không đóng nhiều chứ nhất quyết phải chờ kịch bản hay.

Cô ấy thì vở nào cũng nhận, bộ nát nhất tôi nhớ là diễn vai công chúa chanh chua bám dai như đỉa, thiết lập nhân vật bà lớn đó làm người ta ghét lắm, điểm Douban có 4.

0 à, này chắc là một trong những nguyên nhân khiến cô ấy dính biệt danh bình hoa.

]
(*)Chú thích: bánh vẽ là một từ bắt nguồn từ thành ngữ Họa bính sung cơ (vẽ bánh để ngắm cho qua cơn đói), ý chỉ hành động ảo tưởng về thứ gì đó để an ủi mình.

[Nhưng đóng phim bạt mạng để kiếm tiền thuốc thang cho người thân mà, nói vậy có hơi tội nghiệp! ]
Phần bình luận nhất thời trầm lặng.

Tại sao rất nhiều ngôi sao thích bán thảm, bởi vì có thể ngược fan.

Thông thường người hâm mộ mà bị ngược thì rất dễ dàng biến thành fan yêu thật lòng.

Fan yêu thật lòng mà bị ngược thì rất dễ biến thành fan máu gà vác súng đi giết địch.

[Sao tự dưng muốn khóc quá, em gái cực khổ rồi, còn nhỏ tuổi nữa.

]
[Nhà mấy người không có tư liệu gì hết vậy, muốn khảo cổ mà chẳng có chỗ.

]
Dung Hiểu Trăn đọc xong, vội vàng đăng: [Có tư liệu nhưng không nhiều lắm, chỉ đường nè @Fandom A Phất]
!
Tại biệt thự, sáu giờ tối Chử Vi quay về, đến phòng tập thể hình.

Hướng Lăng Vân ngồi trong phòng khách bật tivi có kết nối mạng.

Đúng lúc tivi đang phát sóng "Diễn Như Ngân Hà", Hướng Lăng Vân trông thấy gương mặt Thẩm Phất bèn theo bản năng ở lại kênh này, theo dõi.

Phòng gym được bao bằng lớp kính trong suốt, Chử Vi thuận tiện phóng tầm mắt về hướng đó.

Bảo sao hôm nay Thẩm Phất không có ở đây, hóa ra là đi làm khách mời đặc biệt.

Bên kia Ôn Tranh Hàn vừa khéo trở về từ bên ngoài, nhìn thấy Thẩm Phất trên tivi thì dừng chân vài giây.

Anh ta từng đi thăm đoàn, biết thừa Thẩm Phất diễn xuất không tệ.

Chỉ là ——
Đề bài gì?
Đề thứ nhất: Đóng giả thành đóa hoa mềm yếu để câu dẫn kẻ thù con nhà giàu đẹp trai.

Đề thứ hai: Đàn chị dịu dàng phóng khoáng gây dựng sự nghiệp cùng đàn em nghèo khổ, sau khi bị đàn em vứt bỏ bèn lắc mình biến hóa thành nữ tổng tài bá đạo, hóa ra sự bầu bạn trước đây đều là hư tình giả ý.

Đề thứ ba càng quái gở hơn, giống như đem thẳng truyện từ Tấn Giang tới vậy: Cô nhìn người nọ bằng ánh mắt long lanh, thấm đẫm tình yêu, dù bị xem thành thế thân cũng không quan trọng, nhưng cuối cùng khi anh ta biết được chân tướng đã rơi nước mắt, kẻ thế thân chân lại chính là anh ta!
Biểu cảm của ba người đông cứng trong giây lát, vô cùng vi diệu.

Ôn Tranh Hàn nhìn lướt qua Chử Vi đang thừ người trên máy chạy bộ ê-líp, đảo mắt về phía Hướng Lăng Vân đang cầm ly rượu vang ngẩn ngơ.

Anh ta nhíu mày, không khỏi siết chặt áo khoác trong tay.

Rắc rối tới rồi.

Mình và Chử Vi vi diệu thì chớ, Hướng Lăng Vân cũng thấy vi diệu là ý gì?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.