Tôi Ghét Thần Tượng

Chương 27: Chương 27




Thanh lẩm bẩm.
_Đúng là một tên độc tài và không biết điều, chúa ơi chỉ cần nghĩ tới chuyện phải dậy sớm để nấu ăn cho hắn là mình lại điên lên rồi, sao con khổ thế này hả trời….!!
Long quát.
_Con nhỏ kia đã chửu xéo người khác đủ chưa, có im miệng để nghe người khác nói không hả…??
Thanh ngồi im, nhưng trong đầu của cô nàng đã chửu cái tên kia không tiếc lời, ai bảo hắn dám xài xể Thanh như một cái giẻ lau của hắn.
_Cô có thể làm một người bạn tốt của em gái tôi không…??
Thanh ngơ ngác không hiểu nên hỏi lại Long.
_Anh nói gì tôi không hiểu, em gái anh là ai mà anh lại muốn tôi làm bạn của nó….!!
Long thở dài bảo Thanh.
_Em gái của tôi là con bé Kim mà cô hay cãi nhau và đánh nhau với nó đấy thôi…!!
Thanh giật mình đánh thót một cái, chúa ơi đây là việc tiếp theo mà hắn yêu cầu với mình hay sao, đúng là quái chiêu, làm sao mình có thể chơi thân và làm bạn với một con bé như nó chứ.
_Anh đang đùa tôi đúng không, anh biết thừa là tôi và con nhỏ Kim không thể nào và không bao giờ làm bạn được với nhau sao anh lại bắt tôi làm cái việc còn khó hơn là tìm đường lên trời thế hả….!!
_Tôi không cần biết, cô muốn làm gì thì làm, cô cũng đừng quên bây giờ cô là nô lệ của tôi nên mọi yêu cầu của tôi là mệnh lệnh đối với cô, cô mà còn dám cãi hay không tuân theo là chết với tôi….!!

Long chán nản bảo Thanh.
_Thật ra Kim là đứa ngoan hiền và tốt bụng nhưng nó được nuông chiều từ nhỏ nên nó mới tác oai tác quái như vậy. Nếu bây giờ nó tìm ình được một người bạn tốt như cô thì tôi tin là nó sẽ thay đổi….!!
Thanh không tự tin lắm với những gì mà Long nói.
_Anh đừng đánh giá tôi cao quá vì tôi sợ sẽ làm cho anh thất vọng. Tôi nghĩ là mình không làm được đâu vì tôi và con nhỏ Kim là kẻ thù của nhau làm sao tự nhiên biến thành tình bạn được….!!
_Tại sao lại không được, vì có những thứ tưởng chừng là xung khắc với nhau nhưng lại ghép thành một mảnh đấy thôi….!!
Thanh nắm chặt hai tay thành một khối, Thanh cũng mong mình và Kim có thể trở thành một người bạn tốt vì đi học mà cứ cãi nhau hoài cũng khiến cho Thanh chán.
_Thôi được rồi tôi đồng ý, nhưng tôi nói trước là kết quả như thế nào thì cũng không phải là lỗi của tôi đâu…!!
Long mỉm cười thỏa mãn, anh chàng hỏi Thanh.
_Cô về luôn chứ hay là cô còn việc gì cần làm…??
Thanh nằm xuống bàn, con nhỏ lười biếng bảo Long.
_Tôi muốn mượn vài cuốn sách của thư viện nên tôi sẽ ở lại đây….!!
Long không nói gì anh chàng bước ra cửa. trước khi đi anh chàng khẽ quay lại nhìn Thanh một cái rồi mới đi. Thanh lại chìm sâu vào giấc mộng, mọi chuyện vừa xảy ra đã bay sạch ra khỏi đầu của cô nàng, vì với Thanh lúc này được tận dụng một giấc ngủ ngon quan trọng hơn những việc vớ vẩn kia.
Long mở cửa xe ô tô rồi trèo lên. Anh chàng ngồi dựa vào ghế xe, tay hất mái tóc ra đằng sau trán, anh chàng lẩm bẩm.
_Mình hy vọng là Thu với em gái của mình có thể trở thành những người bạn tốt và con nhỏ Kim học được một bài học quý giá về tình người, mình không muốn nó chơi với mấy đứa con gái kia một tẹo nào. Chúng nó suốt này chỉ nhồi nhét vào đầu của con nhỏ những thứ không hay, mong sao là Thu có thể lay chuyển được nó….!!
Long gọi điện cho quản lý của mình, anh chàng muốn hỏi về lịch quay phim ca nhạc. Long để điện thoại sang cái ghế bên cạnh rồi lái xe đi.
Lúc đi học Long là một người lạnh lùng và vô cảm nhưng khi là một thần tượng anh chàng biến thành một con người hoàn toàn khác.
Thoa, Kim, Hường và Liên đang trên đường đi học về. Họ đang phóng xe như điên, mặc dù là con gái nhưng họ còn táo tợn hơn cả đàn ông. Thoa gợi ý.
_Hay là mình nhờ bọn thằng Kiên xử con nhỏ Thu đi, vì hình như bọn nó thích bọn mình nên vụ nhờ vả này xem ra sẽ rất trót lọt….!!
Hường cười tươi bảo.
_Mày nói đúng, cái bọn ngu ngốc đó mình nhờ gì hay sai gì mà chả được, bọn nó đúng là những tên dại gái….!!
_Nếu thế mày gọi điện cho bọn nó đi, rồi hẹn bọn nó ở cái quán rượu lần trước…!!
Kim cười thỏa mãn, con nhỏ nguyền rủa.
_Đúng thế, lần này chúng ta sẽ cho con nhỏ Thu chết, ai bảo nó dám tuyên chiến với chúng ta….!!

Cả bọn phá ra cười như điên với nhau, chúng nó hạnh phúc khi tìm cách hại được nhỏ Thanh.
Bọn tên Kiên thấy Kim gọi ình, bọn nó nháy máy bảo nhau.
_Con nhỏ này được đấy, hôm nay chúng ta sẽ chuốc cho bọn nó say rồi chúng ta muốn làm gì mà chả được phải không chúng mày…!!
Ba tên còn lại cười hô hố với nhau, trong đầu của chúng nó đang chứa toàn những ý nghĩ đen tối. Bốn cô nàng kia thì không hay biết gì cả, chúng nó cứ tưởng lừa được mấy anh chàng này, nhưng chúng nó có biết đâu là chính mình lại xa vào bẫy.
Thanh bước xuống thư viện của trường, kể từ khi đến đây học. Thanh chưa bao giờ đặt chân tới, hôm nay cô nàng cần mượn vài cuốn sách về kinh tế luận. Thật ra Thanh là một người ghét toán và nhất là kinh tế, nhưng cô nàng cần một ít kiến thức để viết blog nên cô nàng mới nhắm mắt mượn về đọc.
Thanh cầm cuốn sách trên tay, cô nàng lượn qua mấy kệ sách khác để mượn thêm vài cuốn truyện. Đôi mắt của Thanh long lanh khi nghĩ đến những dòng truyện vui tươi mà mình sắp được đọc. Thanh mỉm cười rồi bước thật nhanh đến cái kệ thứ ba.
Thanh sờ tay và quét nhẹ trên từng cuốn sách mà cô nàng đi qua. Chọn được ình một cuốn ưng ý Thanh liền cầm lấy, nhưng hình như bên kia cũng có người chọn nó, thành ra cuốn sách đứng im ở giữa hai người. Thanh nhòm qua khe sách, cô nàng nhìn thấy có một anh chàng cũng đang nhìn mình. Thanh cười hỏi.
_Anh có thể nhường tôi cuốn truyện này không…??
Anh chàng kia lắc đầu nói.
_Xin lỗi cô nhưng tôi không thể nào nhường cho cô được vì tôi đã phải chọn lâu lắm rồi mới thấy….!!
Thanh cãi lý.
_Nhưng tôi là người tìm thấy trước thì tôi phải lấy được nó chứ…??
Anh chàng kia cũng không vừa.
_Cô nói lạ nhỉ, vậy tại sao tôi và cô lại cùng cầm nó một lúc….!!
_Rất đơn giản, tôi vừa cầm vào là anh cầm vào ngay, tính theo giây thì tôi vẫn nhanh hơn anh….!!
Anh chàng kia sửng xốt cho cái lý luận của Thanh. Anh chàng nói.

_Mặc kệ là tính theo giây hay theo phút. Tôi vẫn muốn lấy cuốn sách này. Cô chịu khó mượn nó vào lần sau vậy….!!
Thanh giật luôn cuốn sách, rồi mỉm cười bảo.
_Tại sao người mượn lần sau không phải là anh mà lại là tôi….!!
Anh chàng kia điên tiết liền bước sang để nhìn rõ tận mặt con nhỏ nào mà dám cướp trắng trợn cuốn sách của mình. Khi đã nhìn cho rõ rồi, cả Thanh và Hoàng đều giật mình nhìn nhau. Hoàng mai mỉa.
_Xem ra tôi và cô có duyên ghê, lần trước ở sân bay cô giật con thú bông, còn ở đây cô giật cuốn sách của tôi. Cô làm nghề gì mà có thể làm nó hay như vậy….!!
Thanh cúi xuống nhìn đôi giày của mình, con nhỏ tỉnh bơ bảo.
_Đồ của tôi thì tôi phải giật lại chứ, không lẽ tôi phải nhường cho người khác, anh không thấy là mình hơi phí lí khi đi mỉa mai người khác trong khi họ làm đúng à….!!
Hoàng khoanh tay lại, anh chàng cười khẩy hỏi Thanh.
_Cô thấy mình đúng ở điểm nào, giật đồ trên tay của người khác một cách thô bạo là đúng hay sao…??
_Tôi là một người như thế đấy, anh làm gì được tôi….!!
Hoàng cười cười anh chàng lôi Thanh gần về phía mình, anh chàng đe dọa.
_Cô có biết mình là một đứa con gái phi lí nhất trên đời không hả, cả đời của tôi chưa bao giờ gặp một loại con gái nào như cô….!!
Thanh cười khì bảo Hoàng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.