Tôi Không Biết Ca Hát - Tắc Mộ

Chương 9



Bởi vì quá mức khiếp sợ, Tiết Phi Phi theo bản năng tắt máy tính, Khi màn hình tối đen, cô vẫn chưa hết bàng hoàng.

Tiết Phi Phi ngây người nhìn màn hình máy tính, cuối cùng hạ quyết định không online nữa.

Đường Ẩn Hồn thật kỳ lạ, sao tự nhiên lại nói thích cô

Chẳng lẽ là cách mới để chơi cô?

Tiết Phi Phi ngồi yên trong chốc lát, bỗng nhiên, chuông di động vang lên, cô nhận máy cũng không lên tiếng, sau đó, bên kia vang lên một giọng nam quen thuộc: “Phi Phi?”

Tiết Phi Phi kinh ngạc một chút, mới nghĩ ra đây là giọng của Mạnh Ẩn, lạ thật, nghe được giọng của Mạnh Ẩn qua điện thoại, cô mới phát hiện giọng Mạnh Ẩn rất giống với giọng của Đường Ẩn Hồn…

Trong lòng cô nổi lên một suy đoán đáng sợ.

Mạnh Ẩn thấy Tiết Phi Phi không trả lời, lại gọi một tiếng, Tiết Phi Phi mới đáp: “Ừm…Anh Mạnh, có chuyện gì vậy?”

Mạnh Ẩn nói: “Em…Đang làm gì vậy?”

Tiết Phi Phi nói: “Không, không làm gì cả…Có chuyện gì vậy?”

Mạnh Ẩn cười, nói: “Em còn chưa đoán ra sao?”

Tiết Phi Phi càng lắp bắp: “Đoán ra cái gì…”

“Anh chính là Đường Ẩn Hồn.”

Mạnh Ẩn nói.

Tiết Phi Phi bị dọa đến mức cúp điện thoại.

Cô đoán đúng rồi!

Đó là lý do vì sao Mạnh Ẩn lại đi chơi Kiếm Chỉ Giang Hồ…Vì sao lại biết cô là Vũ Tuyết Phi Phi, vì sao lại truy sát cô lâu như vậy!

Đúng lúc Tiết Phi Phi do dự xem có nên gọi điện lại cho Mạnh Ẩn hay không thì dưới lầu truyền đến giọng nói của Mạnh Ẩn.

“Phi Phi.”

Tiết Phi Phi ở lầu hai nên nghe giọng Mạnh Ẩn rất rõ, cô đột nhiên đứng lên, không dám đi xuống, còn Mạnh Ẩn không nghe hồi đáp, cũng không từ bỏ, chỉ gọi tiếp.

Có nhiều nữ sinh nhìn ra ngoài, Tiết Phi Phi sợ nhiều người vây xem, đành chạy chậm xuống lầu thì liền thấy Mạnh Ẩn đang đứng ngoài ký túc xá nhìn cô.

Vẫn là khuôn mặt đẹp trai, dáng người hoàn hảo, tâm trạng Tiết Phi Phi lại hơi phức tạp, nói: “Anh, sao anh lại đến đây…”

“Em vừa offline thì anh liền chạy tới.”

Mạnh Ẩn nói, “Bị Đường Ẩn Hồn tỏ tình, có phải rất kinh ngạc không?”

Tiết Phi Phi thầm nghĩ, đâu chỉ là kinh ngạc, đúng là kinh khủng…

Nhưng cô suy nghĩ chút rồi nói: “Ừm…Sao anh lại chơi Kiếm Chỉ Giang Hồ? Sao anh biết em là Vũ Tuyết Phi Phi?”

“Trước đó em không để ý đến anh, anh không còn cách nào, nghĩ đến trước kia em có nói em có chơi game online, còn nói qua tên server nên anh cũng chơi theo. Nhưng em không nói tên trong game của em, nên anh chỉ có thể tự chơi một mình trước…Đến lần đó, em đến YY của Khiếu Ảnh để hát, giọng hát của em rất có độ nhận diện, hơn nữa tên trong game cũng không khác tên thật lắm, anh liền biết đó là em.”

Mạnh Ẩn nói.

Tiết Phi Phu bị câu “giọng hát của em rất có độ nhận diện” làm cho cô hơi “suy”, rồi nói: “Vậy anh…có thể nói cho em biết mà, sao anh không nói gì cả mà cứ truy sát em trong game vậy…”

Mạnh Ẩn nói: “Không phải em không để ý đến anh sao, cho nên anh không dám nói với em anh là ai. Truy sát em chỉ là lý do để đi theo em thôi.”

“Cái lý do này cũng quá…kỳ quặc rồi!”

Tiết Phi Phi tức giận nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.