Tần Cảnh Sâm vừa rời đi, Lâm Ý Nhiên đã nghe thấy tiếng gào rú của hệ thống tỏng đầu: [Ký chủ này, tại sao...tại sao lại thỏa thuận những điều kiện này với nam chính chứ hả?]Lâm Ý Nhiên xua tay: [Bình tĩnh, nghe ta nói…][Còn nói gì nữa, ký chủ đã để lộ thân phận rồi, còn có thể đi hết cốt truyện được sao?]- Hệ thống rầu rĩ.[Nghe này, nhiệm vụ của ta và ngươi là thúc đẩy cốt truyện, khiến cho nam nữ chính yêu nhau, nhưng đâu có bắt buộc phải dùng biện pháp nào đâu.]Hệ thống nghe Lâm Ý Nhiên gằn giọng, nó ngưng rên rỉ.Thấy hệ thống im lặng, Lâm Ý Nhiên nói tiếp: [Tần Cảnh Sâm là con cáo già, ta nghĩ hắn đã đoán ra được 7-8 phần ta bày trò chơi hắn rồi, nam chính là người nổi tiếng tàn nhãn, thủ đoạn nham hiểm, ngươi hắn một, hắn quay ngươi đến mười, căn bản không thể nào qua mắt được hắn.
Chi bằng chúng ta giả bộ đầu hàng, ký kết thỏa thuận làm việc dưới trướng hắn, vừa có thể tiếp tục hợp tác cho nam nữ chính, mà lại ko sợ bị hắn đối phó.][Có được ko?]- Hệ thống hơi lung lay rồi.[Người như nam chính, nếu như ngươi càng thành thật, hắn lại càng ko quan tâm, mà như vậy lại dễ cho chúng ta hành động.
Không phải nhiệm vụ chính yếu của chúng ta là khiến cho nam nữ chính thành đôi à?]- Lâm Ý Nhiên nói cứng.Hệ thống cũng cảm thấy xuôi xuôi, đúng là nhiệm vụ của hai người họ chính là khiến cho nam chủ động tâm, tìm thấy tình yêu của đời mình.Vậy bọn họ đổi chiến lược chắc ko vấn đề gì, dù sao chỉ cần hoàn thành xong nhiệm vụ là được mà.Lâm Ý Nhiên đã nghĩ rồi mới đưa ra đề nghị này với nam chính, dù là nửa thật nửa giả, nửa che nửa giấu nhưng cuối cùng phương án cô đưa ra đã được Tần Cảnh Sâm đồng ý.Như vậy có phải kế hoạch của cô không vi phạm quy định của hệ thống hay ko? Nếu vậy, cô chỉ cần kiên trì hỗ trợ và thúc đẩy mối quan hệ của nam nữ chính, sau đó tại thời điểm mấu chốt khiến nam chính ban xuống lệnh phong sát mình, như vậy cô có thể thoải mái rời khỏi tuyến truyện mà sống cuộc đời an nhàn của chính mình, cũng ko cần nơm nớp lo sợ rơi vào kết cục thê thảm của nguyên chủ trong nguyên tác nữa.~Dự án “Nếu không là tình yêu” sau khi chỉnh sửa đã đáp ứng được yêu cầu của Tần thị, sau đó nhanh chóng tiến hành quay cho kịp thời gian phát sóng của bên Sunday.Ngoài số tiền catse được ê kíp nâng lên, Lâm Ý Nhiên vô cùng hài lòng vì kịch bản và vai diễn của cô đã thay đổi.
Vẫn là nữ phụ tiểu tam não tàn thì trở thành một nhân vật phản diện lắm mưu nhiều kế.
Như vậy tình tiết sẽ trở thành ban đầu nữ phụ là một cô gái xinh đẹp gia thế tốt, mong muốn một tình yêu hoàn mỹ.
Sau khi phát hiện ra mình bị người ta lừa dối, chỉ muốn lợi dụng gia thế của cô để đạt được tham vọng cá nhân thì trở nên điên cuồng.
Nửa sau bộ phim là một loạt những đấu đá và âm mưu vạch trần người chồng bội tình bạc nghĩa cũng như plot twist tẩy trắng cho nữ phụ phản diện vào phân đoạn cuối cùng.
Tính ra nếu thay đổi như vậy nữ phụ trong phim cũng là một người đáng thương, có thể gây được cảm tình với người xem sau khi mọi thứ dần dần sáng tỏ, một nhân vật có cách xây dựng thú vị như vậy, rất phù hợp để Lâm Ý Nhiên gây ấn tượng với người xem.Quan trọng là vì chỉnh sửa như vậy mà những phân đoạn cảnh nóng trong kịch bản ban đầu đã bị cắt bỏ hết, tập trung vào âm mưu đấu đá và nội tâm nhiều hơn.
Việc này khiến Lâm Ý Nhiên vô cùng hài lòng, cảm thấy như nhấc được tảng đá trong lòng mấy hôm nay.Sau hôm đó, Tần Cảnh Sâm ko xuất hiện, nhưng Lâm Ý Nhiên vẫn còn một cửa ải cần phải vượt qua: Trần Hồng.“Em nói thật với chị, em với Tần tổng đã xảy ra chuyện gì? Em có biết đó là ai ko mà dám đụng vô? Người ta chỉ búng tay một cái thôi là em đã bay màu rồi.”“Em nói thật mà, em ko có làm gì hết.”“Không làm gì mà thế sao trợ lý Hàn lại đến gặp em, còn muốn đưa em về? Em tưởng Tần Cảnh Sâm là người rảnh rỗi và thân thiện đến mức ấy sao?”Lâm Ý Nhiên im lặng, tất nhiên cô biết chứ, nhưng cũng không thể nói hết sự thật cho Trần Hồng, cuối cùng chỉ có thể ậm ừ xì ra một chút sự tình.“Em ngứa da đúng ko? Thật sự là ko thể ở yên được giùm chị phải ko? Cứ phải dính vào Triệu Vy Vân đó làm gì chứ hả? Em chỉ là tép riu trong giới này, còn Triệu Vy Vân người ta dù ko phải công chúa thì cũng là xuất thân chính tông, người ta có bao nhiêu tốt đẹp, bao nhiêu tiếng tốt, em đụng vào chỉ có thiệt thân thôi.”.
Trần Hồng gào thét trong điện thoại.“Em biết.” Đấy là chưa kể cô ta còn có hào quang nữ chính trong thế giới này nữa.“Mà theo như ý em nói, bây giờ cái người kia, Tần tổng ý, có vẻ vừa ý Triệu Vy Vân này?”.
Trần Hồng cảm giác ko tiêu hóa nổi những tin tức mà Lâm Ý Nhiên vừa nhả ra.“Uhm…chắc vậy á.”“Trời ơi vậy mà em còn đụng vào cái nọc của người ta làm gì? Em chán sống rồi hả? Nói chị một tiếng, chị tống tiễn em đi luôn, ko cần phải bày vẽ chi đâu!” Trần Hồng tức muốn hộc máu.“Chị bớt nóng, hại thân thế lắm.
Ngày hôm đó, em và Tần tổng cũng đã giải quyết xong xuôi rồi, chị đừng lo lắng”.
Lâm Ý Nhiên lí nhí.Nghe Lâm Ý Nhiên nói vậy, kết hợp với mấy hôm nay sóng yên biển lặng, không có chút tiếng gió, dự án phim vẫn tiến hành quay như kế hoạch, catse lại được nâng lên một ít, Trần Hồng đi đàm phán một vài hợp đồng nhỏ cho gà nhà cũng ko thấy có điều gì khác lạ, cho nên có nghĩa là Lâm Ý Nhiên cũng ko nói dối.
Mọi chuyện thật sự đã được giải quyết, Tần Cảnh Sâm thật sự bỏ qua?Trần Hồng day trán, mệt mỏi thở dài: “Hi vọng là mọi chuyện tốt như em nói.
Từ nay em đừng nghĩ vớ vẩn gì nữa, chuyên tâm học hỏi làm việc.
Mình không có chống lưng tốt như người ta, không thành siêu sao hạng nhất được nhưng vị trí tiểu hoa tuyến một thì không phải là khó lấy, em chỉ cần ngoan ngoan nghe lời chị, đừng gây chuyện thị phi nữa, chị sẽ cố gắng tìm đường nâng em lên.
Được ko? Em là một trong những người chị đặt kỳ vọng rất nhiều.”Lâm Ý Nhiên lần đầu tiên nghe tiếng Trần Hồng nhỏ nhẹ như vậy, cô hiểu là chị Hồng thật tâm lo lắng cho sự nghiệp tương lai của mình.
Nghĩ lại những gì nguyên chủ phải trải qua trong cốt truyện, quả thật chị Hồng chưa hề làm lỗi gì với nguyên chủ cả, chỉ có do cô ấy là ngu muội, mắt mờ không nghe lời khuyên của người xung quanh, khiến chị Hồng bất lực không thể kéo cô lên khỏi vũng bùn lầy của dục vọng ấy mà đành buông tay, thực sự chị ấy lúc nào cũng là người cố gắng đến cuối cùng, kể cả khi nguyên chủ bị phong sát.Lâm Ý Nhiên là người kỳ lạ, tự bản thân cô cũng cảm thấy điều này.
Cô là người rất lì đòn, càng trong hoàn cảnh khó khăn, càng bị vùi dập cô lại càng cứng rắn, càng mạnh mẽ, càng gai góc hơn.
Nhưng bản thân cô lại không thể kiềm nén được khi có ai đó đối xử nhẹ nhàng dịu dàng với mình, chỉ cần một ánh mắt chia sẻ, một cái chạm nhẹ an ủi, một lời nói dỗ dành bâng quơ là có thể khiến cô dễ dàng buông tay đầu hàng mà rơi nước mắt.Như lúc này đây cũng vậy, thà Trần Hồng cứ la mắng cô đi, cô còn có thể cười hề hề mà nghe tai này qua tai kia.
Nhưng chị ấy lại dùng giọng điệu của một người mẹ hiền khuyên nhủ như vậy khiến Lâm Ý Nhiên quả thực ko chịu đựng được nữa.Cô cố gắng kiềm lại tiếng nấc, ngoan dịu trả lời: “Chị Hồng, em biết chị tốt với em, là em phụ lòng chị, chị đừng giận em nhé, chờ chuyện này qua đi, sau này em nhất định sẽ nghe lời chị.”“Tốt, chị biết em là một cô gái ngoan.
Thôi nghỉ ngơi đi, nhớ đọc kịch bản mới, đầu tuần sau Lý Nhi sẽ đến rước em nhé.”- Trần Hồng gật gù, nói thêm một chút nữa rồi cúp máy.Lâm Ý Nhiên nhìn điện thoại trên tay, lâm vào trầm tư, nam nữ chính đã gặp nhau, nam chính cũng đã thừa nhận để ý nữ chính, chỉ còn điểm mấu chốt cuối cùng là giúp hai người đó nhận ra tình cảm dành cho đối phương và công khai đến với nhau.
Lúc đó cô có thể xuống đài được rồi, chỉ là khi ấy chị Hồng có dám mang một người tràn đầy tai tiếng, trên mình lại gánh thêm một cái lệnh phong sát toàn diện hay không?.