Đèn điện chập chờn trong tòa nhà khiến không khí xung quanh thêm phần u ám và rùng rợn, nhưng với tôi thì chuyện như thế này giờ đây cũng không mang lại cảm xúc gì đặc biệt cho lắm vì chưa có chuyện gì kinh dị mà tôi chưa từng trải qua.
Tôi bước chân vào thang máy rồi ấn nút lên tầng thượng, cửa thang máy đóng sập lại rồi từ từ di chuyển. Hình hiển thị các tầng từ từ thay đổi một cách chậm chạp rồi dừng hẳn ở con số 3. Cửa thang máy từ từ mở ra chậm chạp rồi khe khẽ vang lên tiếng kêu ken két.
Trước mặt tôi là một bể bơi khá lớn, nhưng có vẻ như nơi này lâu lắm rồi không có ai vệ sinh nên bề mặt nước đen kịt lại trông cực kì bẩn thỉu. Chưa kể mùi hôi thối khó ngửi từ nước của bể bơi khiến bản thân tôi phải nhăn mặt bịt mũi rồi quay lưng định đi vào lại thang máy.
Nhưng cửa thang máy bỗng nhiên đóng sầm lại, tôi cố gắng ấn nút để mở cửa thang máy ra nhưng xem ra là hoài công vô ích. Rõ ràng có kẻ đang thao túng thang máy và hắn muốn biến tôi thành một trò chơi giải trí của hắn.
Tôi đưa mắt nhìn khung cảnh xung quanh xem có gì bất thường không, nhưng tuyệt nhiên không có một bóng ma nào cả. Rốt cuộc là như thế nào? Đang mải mê suy nghĩ thì bỗng nhiên tôi cảm thấy cổ chân mình tự nhiên nhột nhột, đưa mắt nhìn xuống khuôn mặt tôi cảm thấy kinh hãi khi thấy có một vật thể kì dị nào đó đang cuốn lấy chân mình.
Chưa kịp định thần lại, thì tôi đã bị vật kì dị đấy kéo lê về phía bể bơi rồi lôi tuột xuống nước. Tôi chới với dưới dòng nước, cố gắng ngoi lên để tránh bị sặc nước nhưng hình như có chục bàn tay nắm chặt lấy tứ chi tôi kéo mạnh tôi xuống đáy bể bơi.
Đôi mắt tôi mở to ra, cố gắng nhìn xem cái thứ đang kéo tôi rốt cuộc là cái gì, và trong cảm nhận lờ mờ đó có vẻ như tôi đã đoán ra chục cánh tay dưới đáy bể bơi là của ai:
- Ma da....!
Lời kết: Chap này có vẻ hơi ngắn... vì thời gian này là lúc mà tôi thường mang trong lòng những cảm xúc khó nói nên không có tâm trạng để viết truyện...!
Mong thời gian tới cảm xúc này sẽ thăng hoa để không còn làm ảnh hưởng đến tiến độ viết truyện!