Qua tấm kính, tôi thấy một anh đẹp trai đi tới nói với ông chủ: “Xin chào, tôi muốn một con cua.”
“Ôi chao, chú em may mắn lắm đấy. Này toàn là cua lông sống ở hồ Dương Trừng. Hôm nay vừa mới đánh bắt. Chú xem, nặng 268 kg còn tươi sống đây này!” Chủ cửa hàng hải sản xuýt xoa tay cười chói lóa.
“Xao lol!” Tôi tức giận thở phì phò bơi lên mặt nước “Chụy đây quanh năm tắm nắng ở hồ Dương Thành thế mà ông dám giả mạo hộ khẩu thường trú của chụy hả, cái đồ gian thương!
Anh đẹp trai liếc tôi một cái, lấy tiền ra chỉ vào tôi “Lấy con đó.”
Cứ như thế anh đẹp trai đã bỏ tận 50 tệ để mua tôi về nhà.
Nghiêm túc mà nói, sợi dây trói tôi cũng nặng gần bằng tôi.
Tôi là một bé cua, sinh ra và lớn lên tại một dòng sông trong vắt.
Cuộc sống hàng ngày của tôi rất gây cấn, tôi không chỉ phải tranh giành cây cỏ với cá nhỏ, mà còn phải cùng tôm nhỏ cướp đoạt địa bàn.
Thế mà, ngay khi tôi cuối cùng cũng chinh phục được tất cả những con tôm trong khu vực, chuẩn bị thống trị thì lại bị máy tên gian thương bắt đi.
Ngang qua túi lưới xanh, tôi trơ mắt nhìn dòng sông ngày càng xa mình.
Sau khi được anh đẹp trai mua về, tôi lại không may rơi vào trận chiến Waterloo*
*Trận Waterloo là trận chiến diễn ra vào ngày Chủ nhật 18 tháng 6 năm 1815, gần Waterloo, thuộc Bỉ.
Cụ thể là như này.
Anh ta buộc một sợi dây quanh người tôi, sau đó lại xách tôi ra ban công, một tay giữ đầu dây, một tay thả tôi xuống.
Anh ta còn lẩm bẩm một mình “Thôi bỏ mẹ rồi, thực sự rơi quần lót xuống ban công tầng dưới rồi. Bị phát hiện thì xấu hổ chết mất! Mua cua về câu thử, nói không chừng lại gắp lên được ha.”
Làm ơn, trước lúc hành sự anh phải trưng cầu ý kiến của tôi đã chứ!
Tôi sợ độ cao mà!
Mọi người sẽ không bao giờ tưởng tượng được tôi khó khăn như thế nào đâu, một con cua bị treo ở độ cao 18 mét, chỉ biết kẹp càng dọc theo sợi dây để leo lên.
Đoán chừng anh đẹp trai cũng không ngờ tới.
Bởi vì anh ta nhìn tôi với vẻ mặt thực sự hoang mang.
Như để xác minh rằng mình không bị hoa mắt, anh ta không tin còn lấy thêm một sợi dây dài hai mét khác hạ xuống.