Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 162: Sinh thực



Người xưa dùng “trùng” để nói về tất cả các loài động vật, trùng được chia là năm loại: cầm là vũ trùng, thú là mao trùng, quy là giáp trùng, ngư là lân trùng, nhân là khỏa trùng.

Nghe nói loại khỏa cổ này là dùng trẻ con vừa được sinh ra từ trong bụng mẹ, bỏ thẳng một ít cổ trùng nhỏ không có độc vào trong bụng khi bụng còn chưa tích nước, sau đó dùng nước thuốc để k1ch thích cổ trùng này từ bên ngoài, một khi cổ trùng bị khích thích, nó sẽ đi vào bên trong chín lỗ trên người đứa trẻ.

Sau một ngày một đêm như vậy, toàn thân trong ngoài đứa trẻ bị bao phủ bởi cổ trùng thì vứt vào trong nước thuốc ngâm một ngày, nếu đứa trẻ vẫn sống sót thì đổi sang một cái vại cổ trùng lớn hơn, cứ như thế đổi từng cái vại một. Cuối cùng đứa trẻ kia được nuôi dưỡng bằng những con sâu chui vào bên trong cơ thể nên không lớn lên được, trái lại khỏa cổ càng nhỏ thì độc tính càng mạnh, sát tính càng mãnh liệt.

Nghe nói trước kia, một ngôi làng vì nuôi khỏa cổ mà trong gần mười năm không có một đứa trẻ con nào sống sót.

Người ta đồn rằng một đứa trẻ có răng quỷ bẩm sinh sẽ thích hợp để làm khỏa cổ nhất, bởi vì vừa sinh ra đã có răng, vốn mang theo sát tính cho nên đã hơn một bậc về mặt cổ tính.

Tôi vừa nghe thấy bà lão nói như vậy thì những lời lão Miêu dọa tôi chợt vụt qua trong đầu, vội vàng liếc nhìn khỏa cổ kia, tôi thấy nó lè lưỡi liễm vết máu trên người từng chút từng chút một, bên trong miệng vết thương hở ra lại có một vài con sâu lớn nhỏ, màu sắc khác nhau lòi ra nhưng chỉ cần chúng vừa lòi ra ngoài thì sẽ bị khỏa cổ nốt thẳng vào trong.

Mà vừa rồi tôi thấy nó khụt khịt răng, một cái răng sắc nhọn, xem ra nó chính là đứa trẻ có răng quỷ bẩm sinh?

“Khì!”

Khỏa cổ thấy tôi ngắm nó, lưỡi nó liếm mạnh cho sạch vết máu trên người, hai chân đạp ra, lập tức đánh về phía tôi.

“Xoạt!”

Tôi đây cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng đấy nhé, trong tay dẫn ra một lá Dẫn Lôi Thiên Cương phù đánh thẳng qua đó, trong đầu cố gắng hết sức nhở lại xem liệu trước kia lão Miêu có nói về phương pháp khắc chế khỏa cổ khi ông ta nói đến nó hay không.

“Ầm! Rầm!”

Dẫn Lôi phù dẫn sấm sét từ bên ngoài vào, nổ vào người khỏa cổ kia, khắp bên trong động đen tràn ngập tiếng sấm tiếng sét giật.

Tôi liếc nhìn bà lão còn đang nhàn nhã xoa xoa sâu bọ, vừa dời chân, vội vàng lấy ra Khu Linh phù.

“Gào!”

Khỏa cổ bị sét đánh trúng nên gầm lên, trên người nó thỉnh thoảng truyền đến tiếng lèo xèo do sâu bộ bị lửa từ sét thiêu cháy.

Bà lão kia thì không lo lắng một chút nào, dường như mắt điếc tai ngơ với tiếng sấm và tiếng gầm của khỏa cổ, vẫn không ngừng xoa xoa những con sâu ở trong bình.

Tôi liếc mắt nhìn Âm Long đang đánh du kích với mấy con sâu ở trên cây, tay trái tôi dẫn ra một lá Dẫn Lôi phù nổ mạnh về phía bà lão.

“Con bé này, phù đa cáp!” Bà lão đột nhiên cười lớn một tiếng, thả cái bình trong tay xuống, cúi người lẩm bẩm điều gì đó với cây liễu kia.

Tôi vội vàng tăng lực chân, ba bước thành một vọt thẳng đến bên cạnh bà lão kia, cùng với Đại Lực Kim Cương chú trong lòng, tôi đá vào người bà ta, cúi người, tôi lập tức vất lá Khu Linh phù vào trong. Tôi lôi từ trong balo ra quả trứng gà ta mà Trường Sinh cho, nó chưa từng rời khỏi người tôi, không có thời gian để đập vỏ, tôi ném mạnh vào trong chiếc bình rồi nép nó về phía khỏa cổ vẫn còn đang ở trong sấm sét.

Lão Miêu từng nói khỏa cổ này chỉ có thể ăn trùng độc, không thể đụng vào thứ khác, nhưng không biết nếu nó ăn những thứ khác vào sẽ có tác dụng gì.

“Muội tử!” Bà lão quýnh lên, hai mắt trợn như muốn rơi ra ngoài, há mồm gào lên với tôi.

“Rầm!”

Khỏa cổ kia bị sấm sét đánh nhưng khi cái bình đen được quăng qua, theo thói quen được cho ăn thường ngày, nó vẫn đưa tay ra chộp lấy cái bình đen.

Bà lão trợn mắt nhìn tôi, há miệng muốn kêu lên nhưng tôi không cho bà ấy cơ hội, lại đá bà ta một cái thật manh.

Ngay khi chân tôi đá vào người bà ta thì chợt cảm thấy một vài chỗ ở cẳng chân truyền đến cảm giác đau nhức như là bị một loại côn trùng nào đó cắn, tôi cũng không quan tâm, dồn sức lên chân, một tay ấn bà lão xuống, đè lên.

Bà ta vốn còng lưng nên tương đối thấp, nhưng khi bị tôi đề thấp xuống, trên mặt bà ta hiện lên vẻ cười khẩy, tôi vội vàng vươn tay bịt miệng của bà ta lại, sợ bà ta lại ra lệnh cho khỏa cổ.

“A! A!” Bà lão bị tôi bịt miệng không nói được lời nào, nhưng trong cổ họng bà ta vẫn thỉnh thoảng phát ra tiếng cười ha hả.

Tôi đang cảm thấy không ổn thì phát hiện ra cơ thể mình nặng hơn rất nhiều, quay đầu thì thấy trên lưng, trên cánh tay, trên chân đã đầu các loại độc trùng, sau đó là toàn thân bắt đầu đau nhức.

Lòng dạ của bà lão này quả nhiên vô cùng ngoan độc, lòng tôi lập tức nổi lửa, trong lòng vội vàng niệm Đại Lực Kim Cương chú, mặc lệ lũ độc trùng này, một tay tôi bịt miệng bà lão, một tay đỡ sau gáy của bà ta đập mạnh xuống mặt đất.

“A!” Bà lão chịu đâu, hai mắt trợn tròn, rên lên đầy đau đớn.

Thấy bà ta vẫn chưa ngất đi, tôi vội vàng nắm đầu bà ta đập thêm mấy cái, không biết là sau ba hay năm lần, bàn tay là lão đang nắm lấy quần áo nhẹ buông ra, tôi vội vàng đứng dậy khỏi người bà ta, đạp mạnh vào lưng bà ta.

Toàn thân tôi như thể chị châm chích, không có chỗ nào không đau, tôi tiếc hận đến nghiến răng, cảm thấy dường như trong động yên tĩnh hơn nhiều.

Tiếng sấm rền và tiếng gào của khỏa cổ kia đã ngừng rồi, nhìn lại thì thấy khỏa cổ kia đang ôm cái bình, há mồm cắn nuốt.

Trong đầu tôi hiện lên việc vừa rồi bà lão kia néo thứ gì đó vào bên trong bình đen, tôi vội vàng quay đầu nhìn lên trên cây liễu, chỉ thấy con hàng Âm Long không bị sao cả, còn đang trêu chọc những con rết kia đấy!

Mẹ kiếp!

Tôi vội vàng xì hai tiếng với nó, giục nó nhanh lên, con hàng này nhô đôi mắt đen lên cũng xì mạnh hai lần, lưỡi rắn lập tức duỗi dài, đảo qua cây liễu khiến những con rết kia nháy mắt đã rơi xuống một mảng lớn, chúng co giật hai cái dưới gốc cây liễu xong thì không động đậy nữa.

Tôi cố gắng ngửa đầu nhìn lên trên, ôi mẹ ơi!

Cô nàng mập ngồi trên thân cây nhìn khỏa cổ kia uống gì đó, hóa ra từ đầu đến cuối chỉ có tôi bị chích đến chết!

“Cô nàng mập, cô xuống đây cho tôi!” Hai mắt tôi bốc lửa, hét lên với cô nàng mập.

Dường như cô nàng mập bị tôi dọa sợ, vội vàng hét lên với tôi: “Hay là cô mau lên đây đi!”

Tôi đang định mắng cô ấy nghĩ cái gì thì chợt nghe thấy tiếng một vật nặng rôi xuống đất, vội cúi đầu thì thấy cái bình trong tay khỏa cổ kia bị ném mạnh xuống mặt đất, nhưng nó không bị vỡ.

“Trương Dương! Cô mau lên đây đi! Mau!” Cô nàng mập dường như gấp rút lắm, hét lớn với tôi: “Khỏa cổ này nuốt sinh thực, sắp biến đổi rồi!”

Tôi còn đang suy nghĩ khỏa cổ này biến đổi cái quái gì thì chợt nghe thấy tiếng nôn mửa lớn từ trên trời, sau đó là hai tia ánh sáng đỏ rực như lửa phóng lại đây.

Tôi vội vàng hạ tay xuống, vươn tay muốn chộp lấy, ra là hai con rắn hỏa hồng ở trên cổ của khỏa cổ kia.

“Xì!” Hai con rắn nhỏ rơi vào tay, sau đó đầu rắn vừa dịch chuyển đã cắn vào cổ tay và mu bàn tay tôi.

Tôi lập tức vung tay, ném mạnh hai con rắn hỏa hồng nhỏ vày vào trong đống lửa ở bên cạnh.

Chợt nghe thêm vài tiếng nôn mửa, trong động bắt đầu bốc lên một mùi hôi thối nồng nặc, mùi hương kỳ lạ khiến người ta thấy ghê tởm.

“Trương Dương!” Cô nàng mập vội vã đến mức giọng nói cũng trở nên nhỏ hơn, hét lên với tôi: “Cô nhanh lên cây đi!”

Biết chắc chắn sẽ có chuyện nên tôi vội vàng chạy về phía cây liễu nhưng đang định trèo lên cây thì tất cả cành liễu chợt đổ ập đến chỗ tôi, hơn nữa sau đó thân cây cũng hất lên, bỗng nhiên quăng cô nàng mập trên thân cây xuống đất.

“Trương Dương!” Cô nàng mập bị rơi xuống không đứng dậy được, gãi đầu với vẻ mặt cầu xin nói: “Cô mau dẫn tôi chạy đi với!”

Tôi đang tự mắng mình không lục lại trí nhớ, Tiêu Mỹ Lan giỏi nhất là chơi thụ cổ, sao tôi lại quên mất chuyện này nhỉ. Tôi vội vàng dẫn ra sáu lá Thần Hỏa phù về phía cây liễu, rồi lại gọi Âm Long một tiếng, lúc này mới vươn tay nâng cô nàng mập dậy.

Nhưng kéo mãi không được, dốc hết sức cũng không được, cô nàng mập này vẫn còn ngơ ngác nhìn về phía xa, tôi dùng chân đá vào mông mập ú của cô ấy một cái, bảo cô ấy đứng lên, tôi nhìn theo ánh mắt của cô ấy.

Chỉ biết trợn mắt há mồm, con khỏa cổ kia đang nuốt Khu Linh phù, còn kẹp lấy quả trứng gà ta mà Trường Sinh vẫn luôn nhấn mạnh rằng tôi phải mang nó theo, nó nôn nghiêng trời lệch đất, tất cả đều là trùng đen to nhỏ khác nhau, mỗi con đều có vỏ ngoài sáng đến phản quang.

“Muội tử, là chính các ngươi muốn chết đấy nhé!” Phía sau lại truyền tới giọng nói khàn khàn lẫn tiếng cười ha ha của bà lão, tôi vội vàng ngoảnh đầu nhìn lại, bà lão này vịn cây liễu đứng dậy, nói với tôi: “Từ trong ra ngoài khỏa cổ đều là trùng, hơn nữa chúng ăn thịt khỏa cổ để lớn lên, những con trùng này chính là cổ, cô nói xem cô thả nó ra rồi, hai chị em các ngươi sao đủ để chúng nó ăn đây!”

“Bà! Bà…” Cô nàng mập bị dọa cho sợ đến mức thịt mỡ trên đùi run lên, hai tay nắm chặt lấy tôi: “Trương Dương, làm sao bây giờ?”

“Két! Két!” Những con trùng màu đen kia vừa chui ra, sau lưng chúng đã xòe ra đôi cánh nhỏ, trên đỉnh đầu duỗi ra dâu, bay nhanh đến chỗ tôi và cô nàng mập.

“Ôi! Lãng phí quá, phải cho khỏa cổ ăn, tôi còn định để cô nàng mập này cho Lan muội tử ăn đấy!” Bà lão vuốt cây liễu, cười nói: “Hạ thụ cổ trên xương cốt của Lan muội tử, cô ta còn có thể sống, cô nàng mập mạp này được nhiều thứ tốt nuôi lớn như vậy, dùng cô ta để dưỡng thụ cổ mới là tốt nhất!”

“Tôi không muốn!” Cô nàng mập kia dậm chân với bà lão, cái tay mập kéo tôi, nói: “Trương Dương! Tôi xử lý đám sâu bọ, cô xử lý khỏa cổ, bà lão này thì khỏi, bà ta đã vô dụng rồi!”

Người nuôi cổ này không thể thoát khỏi ba dạng cô, yêu, bần, hơn nữa bởi vì cổ thuật tổn hại đến âm đức quá mức nên cho dù dưỡng cổ có thể sống đến già nhưng cuối cùng cơ thể cũng thành một cái vỏ hoàn toàn trống rỗng. Tôi gật đầu với cô nàng mập, định gọi Âm Long xuống dưới hỗ trợ nhưng vừa quay đầu nhìn chợt phát hiện ra trên cây liễu đã không còn bóng dáng của con hàng Âm Long này.

Lòng tôi quýnh lên, đưa mắt định nhìn khắp cây liễu một lần nữa thì chợt nghe thấy tiếng rống lên, khỏa cổ kia nôn xong rồi, toàn thân nó tỏa ra hắc khí đánh về phía tôi.

Lòng tôi thầm kêu một tiếng xui xẻo, ngay cả cơ hội để chuẩn bị tôi cũng không có, vừa niệm Đại Lực Kim Cương chú đã bị một mùi hôi thối quấn lấy, trong lòng biết chuyện này không ổn, nếu về thịt thì em gái ăn cơm mà lớn lên như tôi làm sao so được với kẻ vừa sinh ra đã mọc răng nuốt sâu bọ để lớn lên như con khỏa cổ kia.

Lập tức niệm Đại Lực Kim Cương chú, hai tay tách mạnh cổ của con khỏa cổ đang cắn đến chỗ tôi ra.

“A!” Khỏa cổ nhe răng nanh, hà ra một hơi hắc khí.

Không biết là mùi thối hay là do độc trong hắc khí kia, tôi còn chưa kịp nín thở đã cảm thấy váng đầu hoa mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.