Tôi Lại Đánh Sập Câu Chuyện Kinh Dị Trong Trường Rồi

Chương 74: Cộng sự



Trên phiếu đánh giá thực ra không có gì nhiều, Lâm Dị đọc xong cũng chẳng thấy mình có gì cần phải giải đáp cả. Điểm số mà Âu Oánh chấm ở từng mục trong phiếu đánh giá đều rất chính xác. Thắc mắc duy nhất của cậu chắc là phần tổng kết "trung cấp cấp 1", liệu nó có liên quan đến quyền hạn kiểm tra thông tin nội bộ trong hội sinh viên của Lâm Dị hay không.

Vì vậy, Lâm Dị gọi Tần Châu: "Đàn anh."

Tần Châu nhướng mày nhìn: "Chỗ nào?"

Lâm Dị chỉ vào "Trung cấp 1": "Đàn anh, em không hiểu chỗ này."

"Trung cấp 1?" Tần Châu hỏi.

Lâm Dị gật đầu, Tần Châu bảo cậu kéo ghế đến, đợi cậu ngồi xuống rồi mới lên tiếng: "Quái vật chia làm ba cấp gồm thấp, trung, cao."

Lâm Dị lại gật đầu, điều này thì cậu biết.

" "Trung" là trong "Trung cấp1"." Tần Châu nói: "Con số gắn liền sau đó là "1" và "2". "1" đại diện cho việc tiến vào Thế giới Quy tắc chưa giải quyết, nhiệm vụ là tìm ra biện pháp đối phó. "2" tượng trưng cho việc tiến vào những quy tắc đã có biện pháp đối phó, nhiệm vụ là giúp những người bị cuốn vào thoát ra ngoài."

Nghe đến đây, Lâm Dị nhìn xuống dòng chữ "Trung cấp 1", hiểu được nhiệm vụ của mình.

Nhiệm vụ của cậu là tìm biện pháp đối phó của những quy tắc trung cấp chưa được giải quyết.

"Đàn anh." Lâm Dị tình cờ liếc nhìn cuốn Nội Quy Trường ở trên bàn họp, hỏi: "Cấp độ quái vật được chia theo số thứ tự của quy tắc phải không ạ?"

Tần Châu uống nước xong, ném chiếc cốc giấy vào thùng rác rồi nói: "Trong Nội Quy Trường, không phải quy tắc nào cứ xếp trước thì cấp độ của nó cao hơn, nhưng những quy tắc xếp trước chưa có cách giải quyết, chắc chắn cấp độ không hề thấp."

"Ồ." Lâm Dị nói: "Vậy quy tắc 1-3 là cấp cao nhất rồi."

Cậu nhớ trong Nội Quy Trường, quy tắc chưa được giải quyết xếp đầu là quy tắc 1-3.

"Dựa theo quy tắc thì là vậy." Tần Châu nói.

Lâm Dị nghe nói cũng có ngoại lệ, cậu đang định hỏi thì thấy Tần Châu gọi Vương Phi Hàng.

"Vương Phi Hàng." Tần Châu gọi.

"Anh Châu?" Vương Phi Hàng nhìn về phía bọn họ.

Tần Châu: "Đưa cho Lâm Dị một bản phân cấp quái vật."

Vương Phi Hàng lấy một bản trong xấp giấy tờ đưa cho Lâm Dị, hắn nói: "Em vốn định lát nữa mới đưa cơ."

Tần Châu nói: "Lát nữa?"

"À, là thế này." Âu Oánh ngẩng đầu giải thích: "Tối nay các thành viên của đội tuần tra sẽ có một buổi hội thảo."

Tần Châu nhìn thời gian đã không còn sớm, cau mày hỏi: "Khi nào?"

"Ban đầu dự định là 19 giờ, sau lễ đưa tiễn của La Diệc." Âu Oánh cũng nhìn thời gian, bây giờ đã là 19 giờ 30 phút: "Sau khi anh tỉnh lại, cuộc họp đã lùi lại một tiếng. Nếu cuộc họp vẫn tiếp tục thì buổi hội thảo sẽ được chuyển sang ngày mai."

Điều quan trọng nhất sau khi kết thúc một Thế giới Quy tắc là cuộc họp phục bàn, mặc dù nó là một yếu tố không xác định, nhưng vẫn là điều được ưu tiên hàng đầu, mọi sắp xếp khác đều phải tạm gác lại.

Cuộc họp phục bàn quy tắc 16-8 tới đây là kết thúc, Tần Châu để đội tuần tra đi trước.

Âu Oánh hỏi Tần Châu: "Anh Châu, anh không đi cùng sao?"

Vấn đề Nội Quy Trường tự động cập nhật vẫn chưa được giải quyết, hồ sơ mà Tần Châu cần vẫn chưa tìm thấy, cuộc hội thảo của đội tuần tra cũng không phải chuyện quan trọng gì.

Theo logic mà nói, Tần Châu nên trực tiếp từ chối.

Nhưng khi lời từ chối vừa thốt ra khỏi miệng, đáy lòng hắn bỗng nhiên dâng lên một cảm giác phiền muộn khó tả, tựa như một chuyện gì đó vừa kết thúc và phải chia xa.

Âu Oánh tưởng Tần Châu không nghe thấy nên lại hỏi: "Anh Châu, anh có đi buổi hội thảo không?"

Tần Châu: "Không đi."

Âu Oánh: "Vâng."

Địa điểm của hội thảo không diễn ra ở phòng họp – nơi mà hội sinh viên trưng dụng, Tần Châu nhìn bóng lưng Lâm Dị, nỗi phiền muộn nơi đáy lòng lại càng khắc sâu thêm.

Tần Châu: "..."

Lâm Dị đi theo Vương Phi Hàng, trước khi rời đi, cậu ngoan ngoãn giúp anh chị của hội sinh viên đóng cửa phòng họp lại.

Cậu không quen biết Vương Phi Hàng, bọn họ cũng chẳng có nhiều chuyện để nói. Trên đường đến hội thảo, Lâm Dị cúi đầu nhìn bảng phân cấp quy tắc trong tay.

Cấp cao nhất được ghi trong bảng phân cấp quả nhiên là quy tắc 1-3.

Nhưng Lâm Dị lại không tìm được quy tắc nào cao hơn trong này, cậu suy nghĩ một chút, hỏi Vương Phi Hàng: "Đội trưởng, có quy tắc nào không được ghi trong bảng phân cấp không ạ?"

Vương Phi Hàng nói: "Đều ở trong đấy hết rồi."

Lâm Dị: "Hả?"

Vương Phi Hàng nhìn phản ứng của Lâm Dị, nghĩ có lẽ mối quan hệ giữa Lâm Dị và Tần Châu khá tốt, hắn đoán chắc là Tần Châu có kể gì đó cho cậu rồi, thế là nói: "Chủ tịch hội sinh viên trước hai nhiệm kỳ với anh Châu là anh Lục, anh Lục từng đề ra một giả thuyết. Anh Châu có nói với em không?

Lâm Dị gật đầu.

Vương Phi Hàng nói: "Đúng vậy, đàn anh Lục cho rằng Đại học Kỹ Thuật Phi Tự Nhiên là một Thế giới Quy tắc. Tất cả quy tắc trong Nội Quy Trường đều bắt nguồn từ quy tắc lớn này, cho nên nó được đánh số tương ứng là quy tắc 0-1."

"Nhưng lúc đó, không một ai tin vào giả thuyết "0-1" của đàn anh Lục. Thứ nhất là bởi, giả thuyết này quá vô lý và tuyệt vọng, số người có thể đối mặt trực diện với nó luôn ít hơn số người muốn trốn tránh. Thứ hai, đàn anh Lục không có chứng cứ xác thực nào để chứng minh giả thuyết "0-1" của mình, cho nên hiện tại anh Châu giao lại toàn bộ công việc cho chị Âu Oánh, để tập trung vào việc đi tìm nguyên nhân." Vương Phi Hàng nói.

Lâm Dị nghe vậy, không biết vì sao đột nhiên có chút áy náy: "Tìm nguyên nhân..."

"Ừ, Nội Quy Trường đã được tự động cập nhật, đây là chuyện chưa từng xảy ra trước đây, anh Châu là một trong số ít người sẵn sàng tin vào giả thuyết của đàn anh Lục." Vương Phi Hàng nói: "Đàn anh Lục không có đủ cơ sở để tiếp tục giả thuyết "0-1" nên tài liệu lưu trữ không có nhiều lắm. Anh Châu chỉ có thể đi tìm nguyên nhân đã khiến đàn anh Lục đưa ra giả thuyết này, ở một phương diện nào đó, nguyên nhân cũng có thể coi là một cơ sở để đưa ra giả thuyết."

"Chị Âu Oánh đã nói cho anh biết về năng lực của em, các tân sinh viên khác đều khá khờ khạo, còn em lại có thể thuận lợi tiến vào Thế giới Quy tắc, nếu đội trưởng La vẫn còn, anh ấy nhất định sẽ quý trọng em." Vương Phi Hàng thở dài, sau đó nói: "Nếu không phải nhờ em, bọn anh sẽ không khám phá ra được bí mật của Nội Quy Trường."

Lâm Dị không biết trả lời thế nào, một lúc lâu sau cậu mới "Ừm" một tiếng.

Vương Phi Hàng lại hỏi cậu: "Còn em thì sao, em thấy thế nào?"

Lâm Dị ngờ nghệch "Thấy gì ạ?"

Vương Phi Hàng nói: "Quy tắc 0-1."

Lâm Dị nói: "Em thấy bằng mắt."

Vương Phi Hàng: "..."

Lúc hai người đến địa điểm hội thảo, Lâm Dị hơi bất ngờ khi trông thấy một vài người quen.

Chu Càn và Trần Tiến Nam, không chỉ bọn họ, còn có cả Chu Linh Linh nữa.

Chu Càn và Trần Tiến Nam đã vô cùng xúc động tại lễ đưa tiễn La Diệc, sau khi buổi lễ vừa kết thúc, bọn họ đến tìm Âu Oánh với mong muốn gia nhập đội tuần tra, Âu Oánh giao lại hai người họ cho Vương Phi Hàng.

Ở Thế giới Quy tắc 7-7, Chu Linh Linh đã biết bí mật quái vật sẽ ẩn náu trong số những người tham gia, cô cảm thấy rất áy náy với cái chết của Lý Dĩnh, vài ngày sau khi ký hiệp định bảo mật, cô đã vượt qua bài khảo hạch và gia nhập vào đội tuần tra.

Cũng là thành viên chính thức của đội tuần tra giống như Lâm Dị.

Bọn họ nhìn thấy Lâm Dị cũng cảm thấy chẳng có gì đáng ngạc nhiên, dường như đã biết kiểu gì Lâm Dị cũng gia nhập đội tuần tra, ai nấy đều nhiệt tình chào đón Lâm Dị.

Lâm Dị cứng nhắc chào hỏi: "Đàn anh Chu Càn, đàn anh Trần Tiến Nam, chào buổi tối."

Sau đó lại nhìn sang Chu Linh Linh: "Chào buổi tối, đàn chị Chu Linh Linh."

May mà Lâm Dị đến muộn, phòng hội thảo đã chật kín người, ngay cả chỗ ngồi cũng không có, chỉ có thể đứng ở cuối lớp.

Nhưng đây chính là điều Lâm Dị muốn, dù có ngồi cùng với Chu Càn, Trần Tiến Nam hay Chu Linh Linh, cậu đều cảm thấy mất tự nhiên.

Đứng cuối phòng với những người không có chỗ ngồi, không ai quen biết ai, cho nên cũng chẳng cần phải nói chuyện gì hết.

Vương Phi Hàng đưa một xấp bảng phân cấp quy tắc đã chuẩn bị sẵn trong tay đưa cho các thành viên mới: "Kết hợp với phiếu đánh giá, mọi người sẽ có thể biết được nhiệm vụ sau này của mình. Nếu cảm thấy khó khăn, sau khi hội thảo kết thúc, các bạn có thể đến tìm tôi để thay đổi đánh giá hoặc rời đi cũng được, không cần phải cảm thấy xấu hổ vì chạy trốn, suy cho cùng, mạng sống vẫn là quan trọng nhất."

Trước đó Lâm Dị đã có bảng phân cấp rồi, cậu cúi đầu nhìn, nhiệm vụ cậu có thể làm không nhiều lắm, nhiệm vụ xuất hiện chủ yếu ở trang 3 đến trang 7 trong Nội Quy Trường.

Quy tắc 1-3 là quái vật cấp cao mà cậu còn không biết xử lý mình được hay không, chứ đừng nói đến quy tắc 0-1 làm cậu cảm thấy chột dạ.

Lâm Dị ngẩng đầu nhìn về phía trước, cậu không ngờ lại có nhiều người tham gia đội tuần tra như vậy. Cậu vẫn nhớ, ngày tân sinh viên báo danh, lúc Tần Châu nhắc đến đội tuần tra, hầu như tất cả tân sinh viên đều lập tức hối hận và đổi ý không tham gia đội tuần tra nữa.

Sau khi Vương Phi Hàng tới, hội thảo cũng chính thức bắt đầu. Trước tiên, Vương Phi Hàng giới thiệu về đội tuần tra, sau đó kể cho các thành viên mới nghe một số chuyện của La Diệc.

"Đội trưởng La không cần chúng ta tưởng nhớ anh ấy, chỉ cần chúng ta thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ và sống sót mới là điều mà đội trưởng La mong muốn." Vương Phi Hàng nói: "Mục đích chính của buổi hội thảo hôm nay không phải là giới thiệu thành viên mới, cũng không phải để tưởng nhớ đội trưởng La, mà là những quy tắc của đội tuần tra cần thay đổi."

"Anh Châu lúc ở trong thế giới Quy tắc 16-8 đã kiểm chứng, quái vật trung cấp trở lên có năng lực lựa chọn người tham gia. Nghĩa là chúng có thể xác định được thực lực của người tham gia. Trước đây, đội tuần tra chỉ cử một thành viên tiến vào một Thế giới Quy tắc, mặt khác, những người khác không hề biết quái vật ẩn náu trong số người tham gia. Vì vậy quái vật sẽ không biết chúng ta có ý định tìm kiếm nó, điều này có thể làm giảm xác xuất bị quái vật nhắm vào. Nhưng một khi chúng ta bị quái vật lựa chọn, tỷ lệ sống sót của sẽ giảm mạnh không phanh.

Tất cả thành viên của đội tuần tra đều hiểu những điều Vương Phi Hàng nói.

Dừng một chút, Vương Phi Hàng lại tiếp tục: "Hiện tại anh Châu đã kiểm chứng quái vật sẽ chọn người, cho nên việc chỉ phái một thành viên vào một Thế giới Quy tắc quy tắc sẽ thay đổi, hai người hay nhiều người cùng tham gia, mọi người có thể thảo luận trước, hội sinh viên muốn nghe ý kiến ​​của mọi người. Bây giờ, những người phụ trách nhiệm vụ từ trung cấp trở lên sẽ ở lại, những người khác có thể rời đi trước."

Mọi người lục tục rời đi, Chu Càn và Trần Tiến Nam chưa thi bài khảo hạch nên cũng hoà vào đám người, Chu Linh Linh phụ trách quái vật cấp thấp cũng rời đi theo dòng người.

Sau khi có ghế trống, Lâm Dị tìm một chỗ ở cuối cùng rồi ngồi xuống.

Trong phòng vang lên tiếng thảo luận.

Sau khi mọi người thảo luận xong, Vương Phi Hàng nói: "Mặc dù không rõ sau này có bao nhiêu người sẽ cùng nhau thực hiện nhiệm vụ, nhưng trình độ của những người cùng tiến vào Thế giới Quy tắc bắt buộc phải ngang tầm nhau, cho nên mọi người trong hội sinh viên có thể tìm đồng đội trước, xác định xong đồng đội của mình thì hãy đến gặp tôi."

Những người còn lại đều là thành viên cũ của đội tuần tra, ngoại trừ Lâm Dị là người mới.

Mọi người đều biết rõ trình độ của nhau, chẳng mấy chốc Lâm Dị bị bỏ lại một mình.

Lâm Dị: "..."

Cậu đã quá quen với cảnh này rồi, tựa như trước kia đi học phải thảo luận nhóm, cậu thường xuyên là người thừa, tuy hơi xấu hổ nhưng cậu cũng không hề hoảng sợ!

Vương Phi Hàng cũng phát hiện cậu bị bỏ lại nên giới thiệu Lâm Dị với các thành viên khác: "Giới thiệu với mọi người một chút, Lâm Dị, sinh viên năm nhất. Em ấy là người có có công rất lớn trong quy tắc 7-7, quy tắc 2-6 và quy tắc 16-8."

Ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn vào Lâm Dị, người đang gãi đầu để giảm bớt xấu hổ khi được đề cử.

Các thành viên cũ đã quá quen với quy tắc 7-7 rồi. Tỷ lệ xuất hiện cao và tỷ lệ tử vong cũng cao không kém.

Quy tắc 2-6 là một quy tắc cũ chưa được giải quyết trong vòng mười năm.

Quy tắc 16-8 phải để Tần Châu trực tiếp ra tay xử lý.

Vương Phi Hàng nói: "Bạn học Lâm Dị rất có năng lực và là một đồng đội đáng tin cậy."

Câu này chẳng khác gì đang chào hàng cậu.

Nhưng hiệu quả lại chẳng lý tưởng cho lắm.

Ánh mắt của mọi người không ngừng quét qua Lâm Dị, nhưng không người nào mở lời muốn lập đội với cậu.

Chủ yếu là...

Có người nói: "Chưa nói đến quy tắc 16-8. Tôi nhớ quy tắc 7-7 và quy tắc 2-6 đều có anh Châu tham gia cùng."

"Yên tâm đi." Vương Phi Hàng nói: "Lâm Dị không phải nằm thắng đâu."

Có người nói đùa: "Sao có thể nói cậu ta nằm thắng được. Anh Châu đã đích thân lựa chọn cậu ấy tiến vào Thế giới Quy tắc 16-8 đấy, thực lực của cậu ấy chắc chắn không tệ. Cộng sự ngự dụng (*) của anh Châu đấy, bọn tôi mà xứng sao?"

(*): thứ mà vua dùng

Lâm Dị: "..."

Ngự con mẹ nó dụng cái quỷ gì chứ!

"Đệt, nói đùa thì cũng tuỳ trường hợp thôi." Vương Phi Hàng cười nói: "Cứ coi như anh Châu rưng rưng nước mắt đem cộng sự của mình cho mấy cậu mượn đi."

Lâm Dị: "..."

Có người nói: "Có cần viết đơn xin phép cho anh Châu không?"

Có người nói: "Anh Châu có ra bài khảo hạch cho bọn tôi không đấy?"

Có người nói: "Anh Châu có ghen không?"

Trong phòng họp, Tần Châu hỏi: "Cho nên ý của đội tuần tra là cử từ hai người trở lên tiến vào Thế giới Quy tắc."

"Đúng vậy." Âu Oánh nói: "Nhưng tiền đề là thực lực phải ngang nhau, như vậy nếu một người bị chọn sẽ không khiến người kia lâm vào tình thế khó khăn."

Tần Châu cau mày suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Ai cộng sự với Lâm Dị?"

Âu Oánh nói: "Các thành viên của đội tuần tra sẽ tự mình lựa chọn trước. Cuối cùng, hội sinh viên sẽ xem xét, chắc chắc rằng trình độ của bọn họ ngang nhau thì mới cho phép bọn họ lập đội. Phi Hàng vẫn chưa đưa danh sách cho em, chắc là vẫn đang chọn đấy. Anh Châu, có chuyện gì sao?"

Tần Châu nói: "Lát nữa đưa hồ sơ cộng sự của Lâm Dị cho anh."

Âu Oánh: "Ồ được thôi, anh Châu muốn đích thân xét duyệt à?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.