Tội Này, Tôi Không Nhận

Chương 83: Căn cứ



Hải thành, khu quản chế quân sự.

Trời đổ mưa tuyết, một đám người đang thao luyện trên sân thể dục.

Tiếng hô của họ hữu khí vô lực, trên lưng mỗi người đeo một chiếc ba lô hơn năm cân, quần áo thống nhất một màu xám, có rất nhiều túi, đế giày rất dày, chống trơn trượt, mài mòn. 3plqkgl

Bên cạnh sân thể dục có hai tòa nhà cũ, xây theo phong cách nhà ngang của thế kỷ trước.

Trên tường ngoài có vết vỏ đạn màu đen, bị hư hại, rất nhiều chỗ trông như được chắp vá tu sửa lại.

Ngoài sân là một đám binh sĩ mặc đồ ngụy trang, họ dùng ánh mắt nghiêm túc tập trung nhìn vòng người đang chạy, nhưng không có người nào trông giống huấn luyện viên, mà giống như đang giám sát mọi hoạt động của phạm nhân hơn.

Một chiếc xe Jeep từ xa chạy đến, treo biển thông hành đặc biệt.

Sau khi Trương Diệu Kim xuống xe, tất cả quân sĩ đều dừng lại, chào kiều quân đội với hắn.

Không khí rét lạnh, biến thành sương trắng, che mờ tầm mắt, hoa tuyết nhỏ bé rơi trên đầu vai.3plqkgl

“Báo cáo thiếu tá, đây là địa điểm đêm qua phát hiện quạ ăn xác!”

Thứ có thể khiến Trương Diệu Kim tạm thời gác lại tiến triển của vụ án đấu súng tối giao thừa ở Giải trí Tinh Thiên, tất nhiên là những thay đổi mới nhất của Thế giới Bị Từ Bỏ.

Khu quản chế quân sự này có rất nhiều người dị năng.

Những người phụ trách giám sát quản lý khu vực này, cũng là người dị năng xuất thân từ hệ thống quân đội và cảnh sát.

Đồng thời, nơi này cũng rất dễ xuất hiện điểm trùng lặp với Thế giới Bị Từ Bỏ. Theo kinh nghiệm tổng kết phát hiện Thế giới Bị Từ Bỏ có quy luật nhất định, sau một lần xuất hiện, trong vòng 24 giờ, sẽ không xuất hiện lần thứ hai.

Tiếp cận nghiên cứu phân tích quái vật ở Thế giới Bị Từ Bỏ, cùng cận chiến với chúng, phạm vi hủy hoại phải rời xa khu cư dân và thành phố. Căn cứ cùng loại đã thành lập mười mấy cái trên toàn quốc. Mỗi ngày đều có báo cáo mới về Thế giới Bị Từ Bỏ được chuyển đến tay các nhà sinh vật học, để tổng kết tập tính sinh hoạt của bọn quái vật, phỏng đoán mấy sinh vật, thực vật được nhắc tới trong nguyên tác vốn là cái gì.

Sau khi mùa đông bắt đầu, phân bố chủng loại quái vật xuất hiện ở Thế giới Bị Từ Bỏ có sự thay đổi rõ ràng.3plqkgl

Khỉ tay dài có da lông chống rén, không chịu ảnh hưởng nhiều. Chuột đào hầm trốn dưới lòng đất, vì giá lạnh nên sức ăn của chúng tăng lên. Bóng lông đen vốn dễ dàng thấy được, nay số lượng lại giảm mạnh, đặc biệt là vài cá thể bóng lông đen có hình thể khá lớn, trừ lần tấn công lúc mới đầu được ghi lại, sau này mọi người không thấy bóng lông đen to như mèo nữa.

Tiêu biểu là mực ăn thịt người. Loài quái vật khủng bố này, trừ một con có xác nằm ở đường cây bạch quả Hoài, đến nay vẫn chưa thấy con thứ hai.

Xác con mực do người dị năng của Hồng Long kéo về căn cứ, ngâm trong dung dịch chống phân huỷ, khóa lại trong phòng dưới lòng đất.

Ở thế giới thực, trong lọ thủy tinh cường lực không có gì, nhưng chờ đến khi hai thế giới trùng lên nhau, bộ dáng ghê rợn của nó sẽ xuất hiện trong lọ. Người dị năng nào từng thấy xác của nó cũng đều sợ tới mức mặt trắng bệch.

Quạ ăn xác thuộc về chủng loại quái vật được chú ý trọng điểm, nó vừa xuất hiện, Trương Diệu Kim nhận được báo cáo ngay.

“Đêm qua trong căn cứ có một trăm linh ba người, toàn bộ một trăm linh ba người đều tiến vào Thế giới Bị Từ Bỏ. Thời gian ở Thế giới Bị Từ Bỏ, dựa theo thiết bị đo lường thời gian tính ra là 18 tiếng! Khi đang cận chiến với khỉ tay dài, thì bị một loài chim màu đen tấn công, dựa theo đặc thù để phỏng đoán thì đó là quạ ăn xác. Đây là ảnh chụp người bị thương.”

Trương Diệu Kim nhận mấy tấm ảnh chụp miệng vết thương máu me be bét, tập trung quan sát một lúc, cảm thấy bức vẽ quạ ăn xác của Hồng Long còn chưa chính xác.

“Đây không phải là móng vuốt mà là lưỡi dao!”

Trước đây khi thiếu tá Trương chấp hành nhiệm vụ, gặp phải một loài chim hung ác, ba cái móng vuốt giống như cái liềm, vừa sắc vừa nhọn. Khi chúng tấn công, vụt một cái đã cắt đứt cổ họng con mồi, chui vào khí quản của con mồi. Dù không nguy hiểm đến tính mạng, con mồi bị loài chim ác này bắt cũng không chạy thoát được, vì móng vuốt đã cắt vào da thịt, trừ khi cắt luôn khối thịt kia.

“Có người dị năng nói, móng vuốt của quạ ăn xác giống như của loài khủng long bạo chúa trong phim.”

“…” Thế thì phải cảm ơn tác giả đã nhẹ tay, chỉ để hình thể của quạ ăn xác to bằng một con quạ đen bình thường.

“Qua tiếp cận trực tiếp, có thể thấy rằng người thường không thể chống lại quạ ăn xác. Mức độ đe dọa của nó còn vượt qua cả dự tính! Ban ngàng cấp trên đã thông báo tất cả  các căn cứ trên toàn quốc sở phải chú ý đề phòng. Cố gắng giết chúng nhưng phải ưu tiên đảm bảo an toàn tính mạng của chính mình!

“Được rồi!” Trương Diệu Kim gật đầu.

Họ đang đứng trước nhà ngang, xem xét vết cào trên bức tường.

Thiếu tá Trương bỗng xoay người, nhìn đám người đang luyện tập trên sân thể dục: “Mấy người dị năng đang huấn luyện này như thế nào?”

Chính Cảnh Điền cũng đi ra từ “ban huấn luyện sinh tồn” của căn cứ này. Hồng Long đưa toàn bộ người dị năng phát hiện được đến đây. Trong đó có một phần là kẻ xuyên sách, kẻ phạm tội thì bị giam giữ, nếu phạm tội nhẹ, như thành viên nhóm chim cánh cụt cung cấp rnhiều manh mối, sau khi giam giữ mấy ngày sẽ được đưa đến nơi này.

Không có người dị năng cấp cao, đa số đều là cấp D, cấp F.

“Tố chất rất kém, từ thể lực đến tâm lý đều không được, có mấy người có biểu hiện không tệ, đã được thả ra ngoài. Nhưng Cảnh Điền vẫn liên hệ với họ, điều này cho thấy rằng Lý Phỉ vẫn muốn thành lập Hắc Uyên.”

“Chuyện này không cần quan tâm.” Trương Diệu Kim thở dài.

Hiện giờ Lý Phỉ là một con hổ bị chọc tức, hắn mặt sau còn có một nổi giận đùng đùng Giản Hoa.

Lúc này, một tổ viên Hồng Long chạy đến báo cáo: “Thiếu tá, có tin từ Bắc đô, đại tá Lô hỏi ngài xem có cần phái người bảo vệ bố mẹ Lý Phỉ không.”

“Lý Phỉ và bố mẹ cậu ta không có liên lạc với nhau. Sau khi Lý Phỉ tự sửa tên mình, người thân còn sống của cậu ta ngay cả tình trạng hiện giờ của cậu ta cũng không biết. Tin tức liên quan Hồng Long cũng đã thay đổi, chắc chắn không ai có thể điều tra ra được, không cần phí nhân lực.”

“Vâng!”

Thiếu tá Trương quay đầu tiếp tục nhìn đám kia người dị năng, hắn thuận miệng hỏi, “Trong đó có người tên Lục Triệu, biểu hiện của cậu ta như thế nào?”

Người phụ trách căn cứ suy nghĩ vài giây, mới nhớ ra Lục Triệu là ai, anh ta cau mày báo cáo với Trương Diệu Kim: “Người này rất biết nói chuyện, nên vốn khá quen thuộc với những người dị năng khác. Nhưng lần nào chiến đấu cậu ta cũng núp phía sau, lâu dần, người khác cũng thấy rõ con người cậu ta, nên không còn thân thiện nữa.”

Trương Diệu Kim lắc đầu.

Lục Triệu có một thân phận vô cùng tốt, kết quả hơn hai mươi năm lại không thể làm thành cái gì bên cạnh Giản Hoa. Sau một đoạn thời gian Hồng Long bố trí nhân viên giám thị Lục Triệu, chờ đúng lúc Giản Hoa cắt đứt liên hệ với Lục Triệu, Lục Triệu thu thập hành lý muốn đến Bắc đô, Hồng Long trực tiếp đến sân bay mang người đi.

Xét về giá trị, Lục Triệu gần như không có.

Gã không phạm phải hành vi phạm tội nghiêm trọng nào, nên không có lý do gì để giam hãm lâu dài, nhưng lại không thể thả gã. Cuối cùng đành đuổi gã đến nơi này, chịu giám sát nghiêm khắc.

“Người như thế, nếu không ở trong tình trạng thảm họa và hiểm nguy rập tình này, mà gã vẫn giữ bộ dạng nhiệt tình và thân thiện, thì ai cũng  nghĩ là cậu ta đáng tin.”

Trương Diệu Kim cầm lấy kính viễn vọng, tìm được đúng Lục Triệu trong đám người.

Gã chạy cuối cùng hàng ngũ, uể oải lê chân, ánh mắt nhìn về phía xe Jeep, có vẻ không yên lòng, suýt va vào ba lô của người khác.

“Chim Đỗ Quyên nói thế nào?”

“Không có báo cáo đặc biệt nào về Lục Triệu.”

Chim Đỗ Quyên là quân nhân do Hồng Long sắp xếp vào trong đám người bình thường có dị năng. Họ có người ngụy trang thành người vốn ở thế giới này, có người ngụy trang thành kẻ xuyên sách, họ có thể thám thính được rất nhiều tình báo. Cách này rất hữu ích, có một số kẻ xuyên sách muốn liên hợp với người khác tấn công nhân viên quản lý, cướp đoạt vũ khí khống chế căn cứ, kết quả trước khi hành động đã bại lộ.

“Được rồi, chúng ta đến đi khu B đi, thẩm vấn tên người Mĩ kia.”

Người Trương Diệu Kim nói tên là Jack, bị một cô gái có dị năng dùng sầu riêng tấn công. Điểm đặc biệt này khiến Hồng Long nhanh chóng bắt được người trong một bệnh viện ở Hải thành.  Thủ tục nhập cảnh đầy đủ, thân phận trong sạch, nhưng lại thuê thám tử điều tra hành tung và lịch trình của Lý Phỉ khi ở Hải thành. Còn từng thuê một chiếc xe Ferrari, dựa theo kết quả phân biệt của Cảnh Điền, người Mĩ này đã ngăn Lý Phỉ thức tỉnh dị năng trong tai nạn liên hoàn trên cầu vượt ở Hải thành.

Vì cảm thấy có thể  moi thông tin về tổ chức kẻ xuyên sách ở Mỹ từ Jack, nên Hồng Long canh giữ người này rất nghiêm mật, giam giữ gã một mình trong phòng dưới lòng đất.

Trải qua một loạt các thủ tục nghiệm chứng thân phận rất phức tạp, Trương Diệu Kim đưa người xuống lòng đất, đến khu kiến trúc chính của căn cứ này.

Tường ngoài vốn kiên cố, đề phòng ngự chuột đào hầm, mà lắp thêm cửa hợp kim nhiều lớp và trang bị phòng hộ.

Quái vật ở Thế giới Bị Từ Bỏ sẽ xuất hiện trong phòng, vì có cửa sổ. Nếu là một căn phòng đóng kín, bên trong sẽ không xuất hiện bóng lông đen.

Cửa thang máy mở ra, bên trong hoàn toàn là phong cách hiện đại công nghệ cao, khác hẳn với nhà ngang từ thế kỷ trước trên mặt đất.

Mọi người trước đây, bao gồm cả Trương Diệu Kim, đều chưa bao giờ tự hỏi quân khu và văn phòng của Hồng Long, vì sao lại có phong cách thập niên bảy mươi của thế kỷ trước. Trên tường dán áp phích tuyên truyền, uống nước bằng cốc sắt tráng men. Họ đã quen với cách sinh hoạt này, cho rằng đây là phong cách của quân đội. Kết quả, sau khi kẻ xuyên sách đến, tỏ vẻ kỷ lạ, bộc bạch rằng trong thế giới của họ, kết cấu và trang trí của văn phòng chính phủ, quân đội Trung Quốc không “lạc hậu” như thế. Trong này như vậy, chắc là vì hiểu biết của tác giả quyển sách này đối với Trung Quốc chỉ có chừng đấy.

Hơn nữa trong nguyên tác từng miêu tả văn phòng cơ quan bí mật Hồng Long của Trung Quốc… Nếu là vì nguyên nhân này mà khiến cho kiến trúc trên mặt đất của chính phủ và quân đội Trung Quốc đều phải như vậy, Trương Diệu Kim rất muốn “nói chuyện” với tác giả.

Khi Trương Diệu Kim đi vào phòng thẩm vấn, cái tên Jack xui xẻo kia đã ở bên trong.

Gã lôi thôi hơn trước đây nhiều, mặt đầy râu, trên cổ tay còn đeo một chiếc vòng sắt. Nó kết nối với máy thăm dò năng lượng, một khi Jack sử dụng dị năng, máy tính chủ sẽ phát hiện ngay lập tức, đồng thời vòng tay sẽ phóng điện, khiến gã tê liệt ngã quỵ, mất đi năng lực tấn công.

Nghe thấy có người đi vào, Jack cúi đầu, mí mắt cũng không nâng.

Trương Diệu Kim rút ra hai tấm ảnh, đẩy ra trước mặt Jack: “Anh đã từng gặp hai người này chưa?”

Là tay súng bắn tỉa đã chết, và người phục vụ.

Mí mắt Jack giật giật, tuy gã nhanh  chóng khống chế được vẻ mặt, nhưng phản ứng của gã vẫn bị camera theo dõi trong phòng quay được. Tổ viên Hồng Long đang tập trung quan sát phòng thẩm vấn, dùng thiết bị truyền tin nói với Trương Diệu Kim: “Anh ta biết.”

Thiếu tá Trương lấy ảnh nhân viên phục vụ ra, người này đã trà trộn vào Giải trí Tinh Thiên hơn một năm, Jack cũng đến vì Lý Phỉ, nếu có liên hệ thì người nhân viên phục vụ này có khả năng cao hơn.

“Tôi chưa từng gặp anh ta.” Jack bắt đầu nói dối.

Trương Diệu Kim trầm giọng nói: “Anh nên nghĩ lại cẩn thận.”

Ánh mắt hắn rơi xuống vòng tay kim loại của Jack, gã run bắn người, lộ ra vẻ mặt không biết làm sao: “Được rồi, tôi biết anh ta là ai.”

Jack còn cố đánh bóng bên rìa*, gã tránh nặng tìm nhẹ nói: “Anh ta là một tên tội phạm truy nã của Canada, liên quan đến việc buôn lậu thuốc phiện và bắt cóc mưu sát. Thế lực bang hội người Hoa ở Canada rất lớn, các người cũng biết mà! Kẻ nguy hiểm như vậy, tôi nhìn thấy lệnh truy nã là nhớ kỹ.”

*ý chỉ việc dựa vào may mắn.

“Nói dối.” Trương Diệu Kim lạnh lùng nói.

Người phương Tây nhìn một gương mặt Hoa kiều, rất khó nhớ kỹ. Ngũ quan không kỳ lạ hình dáng không đặc biệt, chỉ nhìn thấy lệnh truy nã vài lần mà đã nhớ đến tận bây giờ, lại còn cảm thấy sợ hãi – đó là chuyện nghìn lẻ một đêm*.

* ý chỉ việc ảo tưởng, không có thật.

Thiếu tá Trương phát hiện kẻ xuyên sách biết rõ tình tiết đều có thể đoán ra thân phận của hắn qua quân hàm trên vai + nốt ruồi. Sau khi biết rõ khả năng của mình, hắn liền quen với việc dùng vẻ đe dọa để đối diện với bọn họ.

“Tôi… Tôi lần này đến Trung Quốc, tổ chức để tôi liên lạc với hắn.” Trán Jack đổ mồ hôi, cố gắng biện giải, “Tôi chỉ thông qua hắn, biết một số tin tức của Giải trí Tinh Thiên thôi. Chưa làm cái gì khác cả!”

“Tổ chức của các người, đã thẩm thấu vào CIA và FBI đến mức độ nào rồi.”

Jack khô khan nói: “Đúng là có người trong đó, nhưng cụ thể là ai, làm cái gì, tôi thật sự không biết.”

“Tổ chức của các người thành lập mấy năm rồi?”

“Tôi đã nói rồi, lúc tôi xuyên đến, nó đã tồn tại rồi.”

“Anh cái gì cũng không biết, là người không có giá trị, không cần giữ lại đây nữa!” Trương Diệu Kim nâng tay phân phó, “Đưa anh ta đến chỗ Lý Phỉ, người của Hắc Uyên sẽ thích món quà này.”

“Không không, tôi có biết một số chuyện, nhưng mấy người không hỏi!” Jack kinh hãi, liều mạng giãy dụa.

“Vậy thì viết đi, viết hết tất cả những điều anh biết.” Vẻ mặt thiếu tá Trương lạnh lẽo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.