Tội Này, Tôi Không Nhận

Chương 89: Sơ cấp



Một tháng sau.

Khắp nơi trên thế giới xuất hiện nhiều sự cố ngoài ý muốn, các tòa kiến trúc nghiêng đổ, mặt đường sụp lún, tai nạn giao thông liên hoàn.

Sự cố lớn nhất xảy ra ở phố mua bán nổi tiếng của một quốc gia Châu Âu, số người tử vong hơn trăm. Kỳ lạ nhất là ở Hy Lạp, trong năm ngày ngắn ngủi Địa Trung Hải xuất hiện hai cơn sóng thần. Vì báo động sơ tán đúng lúc, nên trừ tổn thất về kinh tế không có quá nhiều người thương vong, nhưng Địa Trung Hải là nội hải, xuất hiện sóng thần quy mô như vậy cũng rất lạ. Chính phủ Hy Lạp đã nhiều năm thu không đủ chi, toàn dựa vào ngành du lịch chống đỡ, sóng thần vừa đến số khách du lịch đã giảm mạnh, kinh tế rơi vào khủng hoảng.

Nhiều sự cố xảy ra hơn, trong quá trình điều tra sự thật, càng ngày càng nhiều quốc gia nắm giữ bí mật Thế giới Bị Từ Bỏ.

Thế giới của chúng ta là một quyển sách nào đó… Kích thích quá lớn.

Có người không muốn tin, nhưng các loại dấu hiệu bắt họ phải đối mặt hiện thực.

Bởi thế giới chính là một bộ tiểu thuyết đang lưu hành, sử dụng trình độ văn hóa hữu hạn, đa số các quốc gia Châu Phi cũng không có kẻ xuyên sách xuất hiện, chỉ có kẻ bị từ bỏ, cho nên trong khi nhiều nước bị bí mật trọng đại này đả kịch, những khu vực ít người còn chưa biết gì.

Phái cấp tiến trong chính phủ các quốc gia mạnh mẽ yêu cầu đưa tất cả người dị năng đến sa mạc ở Châu Phi hoặc các hoang đảo ở Thái Bình Dương, để cho họ tự sinh tự diệt, đánh đánh giết giết.

Nếu người dị năng chỉ có mấy chục, hoặc mấy trăm, đề nghị này có thể sẽ được cưỡng chế chấp hành.

Sau khi Thế giới Bị Từ Bỏ ổn định, người rơi vào Thế giới Bị Từ Bỏ càng lúc càng nhiều, toàn cầu có mấy chục vạn, có khi đến hơn trăm vạn người dị năng đã thức tỉnh hoặc sắp thức tỉnh. Kẻ xuyên sách chỉ là một bộ phận nhỏ trong số họ.

Có vài người dị năng địa vị xã hội rất cao, cũng giàu có, họ đương nhiên sẽ không để phái cấp tiến thông qua quyết án này.

Con số mấy trăm vạn này nghe rất khổng lồ, nhưng trên thực tế toàn cầu trung bình mỗi năm đều có một trăm vạn người chết trong chiến tranh, đồng thời có hơn trăm vạn người chết vì bệnh AIDS, còn có hơn một ngàn vạn người chết vì đói khát.

So với số người chết đi vô thanh vô tức này, những người dị năng may mắn sống sót sẽ gây lên sóng to gió lớn trên mạng internet.

Trong khoảng thời gian ngắn, các loại tôn giáo kỳ quái luận về tận thế rất thịnh hành.

Rất nhiều người không dám nói ra sự thật, nhưng cũng có nhiều người đầu óc đơn giản, coi việc đi vào Thế giới Bị Từ Bỏ như một cuộc mạo hiểm thú vị, ghi lại tỉ mỉ, rồi phóng đại thổi phồng khen chính mình anh dũng.

Thấy cách nói này xuất hiện nhiều, người dân cũng bắt đầu cảm thấy không ổn. Họ bắt đầu nghi ngờ công bố của chính phủ về việc “công trình công cộng xung quanh khu vực tổ chức khủng bố thường xuyên hoạt động bị phá hủy”.

Mặt khác, tổ tự phát của người dị năng lập ra một nhóm nhỏ, tích cực tìm kiếm đồng loại.

Vì gặp mặt tụ hội sẽ có nguy cơ bị rơi vào Thế giới Bị Từ Bỏ, họ sử dụng internet. Rất nhiều người vì vậy mà bại lộ thân phận, đi vào phạm vi theo dõi của chính phủ.

Đối người dị năng, cảm giác mừng như điên khi đạt được dị năng duy trì không lâu, nỗi tuyệt vọng ở Thế giới Bị Từ Bỏ sẽ nhanh chóng đánh đổ người dị năng. Họ phải cận chiến sống còn cùng quái vật, không có đạo đức và pháp luật giới hạn, rất nhiều người lộ ra bộ mặt dữ tợn, cướp đoạt đồ ăn, làm nhục phụ nữa, giết người thậm chí những sự việc càng làm cho người ta giận sôi gan, lặng lẽ xảy ra.

Rõ ràng sống ở xã hội văn minh, thời đại phồn hoa, lại giống như bị ném vào Địa Ngục.

Người có khả năng tự điều khiển đi đến bệnh viện tâm thần, tìm bác sĩ tâm lý cố vấn, đến nhà thờ xưng tội. Còn nhiều người không thể thoát khỏi ảnh hưởng của Thế giới Bị Từ Bỏ, trở về thế giới thực cũng không thu tay, phạm phải hành vi phạm tội nghiêm trọng.

Chính phủ các quốc gia vừa sứt đầu mẻ trán giải quyết, vừa hướng ánh mắt đến Phương Đông.

“Nhân vật chính” ở nước Mĩ thì thôi, Trung Quốc lại còn có tận hai người dị năng cấp S, còn là nhân vật “cực kỳ nguy hiểm”. Tình tiết trong sách phát triển như thế nào, chính phủ các quốc gia không quan tâm, thứ họ cảm nhận được là sự đe dọa thật sự.

Trên thế giới tổng cộng có năm người dị năng cấp S, tư liệu thân phận rõ ràng nhất, dễ dàng nhất tìm thấy nhất, chính là Lý Phỉ.

Lý Phỉ từ sau vụ đấu súng ở tiệc tối giao thừa thì mất tích.

Tuy họ có hứng thú với “Kẻ Cắn Nuốt”, muốn tìm đến người này. Nhưng thứ nhất, dân cư Trung Quốc quá đông. Thứ hai, nguyên tác được phiên dịch thành ngôn ngữ của nhiều nước, thậm chí trong một quốc gia còn có hai bản dịch khác nhau. Tất cả mọi người đều biết boss cuối là “Kẻ Cắn Nuốt”, nhưng tên Kẻ Cắn Nuốt là gì, 70% kẻ xuyên sách nói theo ngôn ngữ quốc gia của họ.

Những kẻ xuyên sách còn lại, phát âm theo bản nguyên tác ở nước Mỹ.

Lại rắc rối, nghe nói bản phiên dịch tiếng Trung cũng không chính xác,“Giản” cũng có thể là “Tiền”, “Hoa” thì không có dị nghị gì. Người nước ngoài nghe nói đây là từ tự xưng của người Trung Quốc (Trung Hoa), nên chấp nhận khả năng là chữ này.

Vắt hết óc mới tiếp xúc được đến tư liệu hộ tịch, chuẩn bị mò kim đáy bể tìm ra “Kẻ Cắn Nuốt” từ số dân cư khắp các vùng, rồi lại mất công vô ích.

– Hồng Long đã xóa hô sơ thân phận người dị năng cao cấp trong cơ sở dữ liệu hộ tịch.

Đừng nói Giản Hoa, ngay cả ghi chép về Quan Linh cũng không có.

Còn tạo thêm một trình tự, có người giám sát 24 giờ ghi âm lại ai chọc đọc tài liệu liên quan.

Hồng Long dùng đặc công bắt được đổi lấy không ít lợi ích. Sự tồn tại của tổ chức Thánh Môn cũng khiến CIA hoảng hốt, họ vội vàng trở về tra rõ. Kết quả, phát hiện Thánh Môn đã tồn tại hai mươi năm, thế lực che giấu rất lớn, chiêu nạp rất nhiều tội phạm hung ác, dùng ma túy tiền tài hoặc người nhà khống chế bọn họ, còn dùng tôn giáo tẩy não một bộ phận người. Mặt ngoài, tổ chức Thánh Môn là một tập đoàn khổng lồ do Thợ săn tiền thưởng thành lập, có sát thủ, liên quan đến xã hội đen.

Tại nhiều bang ở nước Mỹ, làm thợ săn tiền thưởng là hợp pháp, nhiều thành viên của tổ chức Thánh Môn cũng không biết sự thật.

Thợ săn tiền thưởng là một kiểu nghề nghiệp truy bắt tội phạm truy nã, có khi cũng sẽ nhận giải quyết các vụ bắt cóc do cá nhân thuê. Nghề này nguy hiểm nhưng có tiền nhanh, thành viên tự mang trang bị và vũ khí. Họ được tổ chức huấn luyện chuyên môn, nên mỗi khi nhiệm vụ hoàn thành, tổ chức và thủ lĩnh sẽ trích phần trăm.

Tổ chức Thánh Môn ngầm thu nạp tội phạm, là dựa vào mạng lưới tình báo của Thợ săn tiền thưởng mặt ngoài. Nước Mỹ có rất nhiều Thợ săn tiền thưởng, tổ chức cũng rất nhiều, Thánh Môn xen lẫn bên trong cũng không thu hút lắm.

Lợi ích hợp pháp và mua bán ngầm được phân biệt rõ ràng, có kẻ xuyên sách, nhưng nhiều hơn vẫn là người thường không phạm pháp, không hay biết gì.

Tổ chức Thánh Môn cực kỳ nghiêm cẩn, đa số mệnh lệnh được tuyên bố cũng là truyền miệng, gần như không tìm thấy chứng cớ gì. Nếu cấp cao của tổ chức Thánh Môn không xảy ra xung đột, muốn tra ra gốc gác của nó cũng khó.

Đây là thế lực kẻ xuyên sách lớn nhất được biết đến trên thế giới.

– Nhưng không có mấy người biết, nó đã rơi vào tay một người dị năng cấp A.

Chuyện xảy ra ở bên kia bờ đại dương, tạm thời Trung Quốc chưa chú ý đến. Điều khiến thiếu tá Trương cảm thấy cảnh giác là, Hắc Uyên thật sự trong một đêm trở nên có quy mô, dù vẫn chỉ là sơ cấp, nhưng cũng không thể khinh thường.

Người dị năng ở Thế giới Bị Từ Bỏ đào mệnh cầu sinh, được nấm cứu giúp, nên họ tất nhiên phải đặt trọng tâm chú ý lên đám nấm hung tàn. Hắc Uyên ra tay từ điểm đó, thực ra ban đầu chỉ là một nhóm nhỏ phổ cập khoa học “Làm thế nào để lợi dụng nấm mà sinh tồn”.

Với kinh nghiệm nhiều năm trong giới giải trí, Lý Phỉ biết cách giữ độ nóng, cách khiến người dị năng tự nguyện phát tán tin tức. Sau khi có đủ nhiều “thành viên nhóm phổ cập khoa học bí mật”, Hắc Uyên không cần tin tình báo của Hồng Long cũng có thể đổi mới liên tục tư liệu về Thế giới Bị Từ Bỏ. Thông qua cách “dùng tin tức thân phận thật”, phân chia cấp bậc quyền hạn, thành viên có quyền hạn mới có thể đọc được nhiều bài đăng hơn, biết cách sinh tồn ở Thế giới Bị Từ Bỏ.

Dù mấy tin tức này là Hồng Long phát miễn phí cho người dị năng, chỉ cần người dị năng đồng ý liên hệ với nhà nước, để Hồng Long đưa đến các khu căn cứ huấn luyện là được. Nhưng đa số người gặp phải chuyện này đều hoảng loạn bất an, không dám tin tưởng bất kỳ ai, dù là chính phủ cũng không, thà rằng tự mình tìm một con đường.

Cư dân mạng nói một câu, còn hơn một trăm câu do bác sĩ/ người nhà/cảnh sát nói.

Thế giới mạng ảo mang cho mọi người cảm giác an toàn hư ảo, đây là tâm lý rất bình thường.

“Nhóm phổ cập khoa học” yêu cầu cung cấp thân phận thật để chứng minh, bị phản đối rất nhiều, nhưng Lý Phỉ là loại người nào chứ!

Trong giới giải trí hút lượt xem, kinh nghiệm dẫn đường dư luận, phun kẻ chống đối bay đến tận chân trời, để người qua đường cảm thấy mình có lý… có rất nhiều. Một cái mũ chói lọi “Ai biết anh là người tốt hay người xấu. Dù có muốn anh trả tiền cũng đều hợp lý, người khác phải mạo hiểm để tổng kết ra kinh nghiệm, muốn biết nói cho người nào thì cũng là thiên kinh địa nghĩa. Sợ thì đừng xem cũng chẳng ai bắt anh” chụp xuống. Sau khi cãi nhau mấy vòng, người dị năng nghĩ lại, bắt đầu lấy trộm tư liệu thân phận hoàn chỉnh của người nhà, bạn bè, người quen, rồi như ý lấy được phần nội dung thông thường.

Đáng tiếc quyền hạn này vẫn không đủ.

Nhưng người dị năng đã được lợi, thì càng thêm rối rắm.

Những quyền hạn tiếp theo, nhất định phải đối thoại video trực tiếp với người quản lý, chứng minh dị năng ngay tại chỗ, thậm chí yêu cầu “gặp mặt”.

Trong nguyên tác, Hắc Uyên dùng ba năm để xây dựng, gần mười năm mới phát triển thành quy mô như vậy, giờ phát triển nhanh hơn vô số lần. Lý Phỉ không cần tốn sức thu nhiều thân tín để xác nhận tư liệu của “người dị năng đăng ký” đã trải qua thời gian khảo hạch lâu dài, vì đã có Hồng Long.

Đồng ý hợp tác cùng Hắc Uyên, Hồng Long bắt được phạm tội người dị năng, đại tá Lô vừa lo lắng về quy mô  của Hắc Uyên, vừa không có ý định tách khỏi Hắc Uyên. Lý Phỉ cũng không có biểu hiện gì khuynh hướng phản xã hội, ngược lại là số lượng nấm khiến người ta bất an.

Trương Diệu Kim thiếu tá nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc đại diện Hồng Long gọi điện cho Giản Hoa: “Xin cậu khống chế hành vi chiếm cống thoát nước của đám nấm!”

Giản Hoa nhận điện thoại rất ngơ ngác. Trừ một tháng trước cậu vì mai phục sát thủ của tổ chức Thánh Môn, mà nhét kẻ tấn công cảm tử vào miệng cống nước ngầm, cậu không còn để ý nấm đang mọc ở chỗ nào nữa.

Cống thoát nước bẩn như thế, thối như thế…

Rất lâu trước kia Giản Hoa phát hiện đám tơ ăn chuột, đã quyết tâm, trừ đám tơ chính mình gọi ra còn phải để ý xem chúng nó đang làm gì, đám tơ ở chỗ khác sẽ không dùng dị năng thu về cơ thể nữa! Nấm mọc ở ngoài, như bát nước hắt đi!

Trương Diệu Kim không biết suy nghĩ của Giản Hoa, hắn nghiêm túc  lên án: “Hoài thành và tám thành phố phụ cận đều bị bao vây, phạm vi lên tới hàng trăm kilomet, qua dụng cụ quan sát có thể thấy phía dưới thành phố toàn là nấm! Giờ Hải thành cũng không được! Hải thành có bao nhiêu dân cư, cậu biết không? Áp lực đối với mạng lưới cống thoát nước của thành phố võng lớn bao nhiêu, cậu biết không?”

“…”

“Nước bẩn không dính phải đám tơ, nhưng sự tồn tại của chúng giống như làm cho cơ thể người bị tắc động mạch vậy! Nấm khiến cho mặt trong ống dày thêm, ảnh hưởng nghiêm trọng đến độ thông thoáng, nhân viên cơ quan sửa chữa duy tu công trình sắp sụp đổ rồi! Xin cậu biến bọn nó nhỏ lại đi! Biến nhỏ lại!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.