Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!

Chương 33



Tại công viên

Ina lạnh lùng khoanh tay trước ngực, đôi chân bắt chéo nhau, cô ta cất giọng nói lạnh lùng:

– Cậu hẹn tôi ra đây làm gì?

– Mình làm được rồi. – Donghoo nói một cách phấn khởi.

– Được cái gì, tên vô dụng như cậu thì làm được gì chứ? – Ina nói kinh bỉ, Donghoo hơi buồn nhưng anh biết cô sẽ vui khi anh nói câu tiếp theo.

– Mình sẽ được debut trong tháng sau, mình đã làm được rồi. Lời hứa đó… – Donghoo ngận ngừng. Ina khẽ im lặng trước thông tin đó, cô còn tỏ vẻ mặt ngạc nhiên nhưng rồi cũng nói:

– Thì sao chứ, hứa cái gì, cậu làm tôi tốn thời gian quá đi.

Ina đứng dậy thì bị Donghoo nắm tay lại:

– Cậu bảo nếu mình có thể trở thành ngôi sao thì sẽ quay lại với tớ mà?

– Hừm, cậu tin cái lời hứa đó sao? Đồ ngốc.

Ina giật tay ra khỏi Donghoo nhưng cậu lại ngay lập tức nắm lại làm Ina tức giận. “Chát”, một tiếng đánh mạnh, Donghoo ngạc nhiên đến thả tay của Ina ra, cậu ngẩn mặt lên nhìn cô, Ina nói trong sự tức giận:

– Cậu cho dù có trở thành ngôi sao đi chăng nữa thì một phần của Jihun cậu cũng không có. Cậu chỉ là đồ bỏ đi mà thôi.

Nó rồi cô quay đi một mạch, Donghoo định đuổi theo thì nghe có tiếng người nói:

– Ngôi sao tương lại mà để cho một cô gái tầm thường đánh thẳng thế à?! Tôi tưởng cậu sẽ mạnh mẽ hơn trước chứ, không ngờ vẫn ngây thơ như vậy.

– Dara?! – Donghoo quay lại ngạc nhiên.

Dara không nói gì thêm, cô bé nắm lấy tay của Donghoo rồi kéo về phía chiếc xe của mình, cô mở của xe ra và nói:

– Vào đi, đi chơi với tôi, tôi sẽ giúp cậu đạt được mục đích.

– Mục đích gì? – Donghoo ngạc nhiên hỏi cô

– Thế cậu có muốn Ina để ý đến cậu không?

Donghoo gật đầu, Dara thét lên làm cậu giật mình:

– Thế thì đi thôi.

Donghoo ngoan ngoãn nghe lời.

Trên chiếc xe…

– Cậu thật sự thích Ina sao?

– Ừ.

– Thế cậu đã cố gắng đạt được mục đích gì chưa?

– Có rồi, nhưng cậu thấy đấy, Ina vẫn từ chối tớ

– Cậu đúng thật, không hiểu Ina chút nào – Dara thở dài – Ina đó, chỉ thích những anh chàng nổi trội và có nhiều người theo đuổi. Và cô ấy muốn mình là người được người khác nể phục vì chinh phục được người đó. Cậu sẽ debut trong tháng này nên coi như cũng đã hoàn thành một nửa, chuyện còn lại là cậu cứ hãy vào trường, coi tớ như bạn gái và quan tâm tớ. Trước sau gì thì mấy cô nàng chẳng đuổi theo cậu chứ.

Dong hoo gật gật đầu khi nghe cô nói thế, không một tiếng phản bác lại. Dara khẽ quay đầu lại nhìn rồi cô bỗng thét lên:

– Cậu có hiểu không hả?

– Cái cô này, đã bảo hiểu rồi mà – Donghoo cũng thét lên nhăn mặt khó chịu vì tiếng thét bất ngờ của nó.

– Kakakakaka – Dara cười thét lên trong xe.

– Nhưng mình đi đâu đây? – Donghoo hỏi

– Đi ăn. Tôi định qua rủ Hisun nhưng cậu ấy không có nhà vì Jihun dẫn cậu ấy đến công ty của cậu rồi.

– Làm gì? – Donghoo ngạc nhiên

– Cái chuyện thi nhảm nhí chứ cái gì. – Dara ngán ngẩn

– À, hèn gì thằng Jihun bỗng dưng đi học nhảy. Cậu nghĩ hai đứa đó hợp chứ?

– Ừ thì… không xung khắc nhau về mặt phong thủy, nhưng cũng hơi khó để đến với nhau đấy – Dara rành rọt nói

– Wow… thầy bói. – Donghoo cười.

Hai người đi khỏi công ty, nó thấy thật thỏa mãn, cuối cùng thì cũng hoàn thành ước muốn rồi, nó trưng ngay cái khuôn mặt sảng khoái ra. Hắn nhìn nó rồi nói:

– Đói chưa?

– Rồi. Đi ăn gà rán đi? – Nó mắt tròn xoe

– Tôi làm đồ ăn rồi, ra công viên. – Hắn lạnh lùng

– WTF? – nó nhăn lên – Anh đùa tôi sao?

Hắn nhếch môi và đưa nguyên cánh tay lại khóa cổ nó, nó thì co khum người lại, mặt nhăn lên, tay thì nắm lấy cổ tay hắn miệng cứ ” Aaaa”. Hắn thì rất thỏa mãn:

– Đã bảo là ra công viên thì ra công viên thôi.

Trên cửa sổ công ty…

– Hai đứa nó đẹp đôi ý chứ?! – GD cười.

– Cái cô đó là ai vậy? Bạn gái nó à? – Anh Tea thêm vào

– Sao? Jihun tìm được người yêu rồi sao? – Út Ri ngạc nhiên

– Wow, con bé thật may mắn, nhưng thật sự thì con bé đó là ai? – Deasung nhăn lên

– Một nửa kia của nó đấy, nếu không thằng bé sẽ không đến gần ai đâu. – T.O.P cười.

Những đứa còn lại gật gật đầu đồng ý.

” Cạch” – Tiếng quản lý bước vào, anh ta cũng đi đến cái đám đó và thì thầm:

– Tôi đáng thắc mắc là mấy cậu đang làm gì ở đây

– Ôi mẹ ơi – Cả đám thét lên giật mình và lập tức tản ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.