Lý Vinh tìm tòi trong hệ thống, nhập năm chữ nhà họ Tô Giang Bắc, kết quả thông tin của nhà họ Tô liền được hiển thị ra bên ngoài.
Advertisement
“Nhà họ Tô, đã thành lập được mấy chục năm, đời thứ nhất là ông chủ Tô Kiền Khôn, từng nắm giữ tam quân, cảnh giới tông sư.”
“Con ông ấy là Tô Thần Binh, cảnh giới hóa kình.”
Advertisement
“Đời thứ ba là Tô Thương, là thiếu gia ăn chơi trác táng vô độ, sống xa hoa đồi trụy, xuất ngày ở quán bar, và không có tu vi.”
“Căn cứ vào thông tin suy luận bên trên, đời thứ ba nhà họ Tô rất yếu, dòng họ nhận xét…. Cực kém!”
Nhìn thấy những tin tức này, Lý Vinh bỗng không kìm nổi cơn giận.
Ban đầu ông ta thấy Tô Thương hung hăng náo loạn như thế, còn tưởng rằng đối phương có chỗ thế lực chống lưng mạnh biết bao nhiêu.
Nhưng bây giờ mới biết, tên nhãi ranh này cũng chỉ là một tên ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất dày mà thôi!
“Nhãi ranh, cậu to gan thật đấy, suýt chút nữa thì tôi bị cậu dọa rồi, Xuân Quang Lâu là nơi mà cậu có thể gây chuyện được sao? Muốn chết à?”
Lý Vinh không kìm được cơn giận, nhớ lại những lời nói và dáng vẻ ngông cuồng kiêu ngạo của Tô Thương, trong nháy mắt đã mất hết lý trí, trực tiếp ra tay..
Ầm!
Thế nhưng, Tô Thương chỉ ngồi ở trên giường, đánh mỗi một chưởng, liền có một luồng sức mạnh được tung ra, đánh bay Lý Vinh ra ngoài.
“Bịch!”
Sau một lúc, người Lý Vinh nằm ngổn ngang trên mặt đất, phun ra một vũng máu, sắc mặt tái nhợt đi mấy phần, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi, nhưng sau đó, liền cảm thấy hối hận.
Vừa rồi ông ta quá manh động, bây giờ mới nhớ ra, lúc trước tên Tô Thương này, chỉ cần khua tay một cái liền đánh bại được ba tên địa tông, sao có thể là tên thiếu gia vô dụng được chứ?
Hệ thống tin tức, đương nhiên đã sai rồi, nhà họ Tô này, không hề đơn giản như vậy, bản thân ông ta không không nên tùy tiện ra tay như vậy.
“Người này tuổi còn trẻ, mà đã có được thực lực kinh khủng như thế, tất nhiên khi muốn tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, chắc hẳn sẽ là một trong những con hắc mã tranh giải quán quân, Xuân Quang Lâu tuyệt đối không thể đắc tội được.”
“”Chuyện này nhất định phải thông báo cho lâu chủ, mời lâu chủ ra mặt giải quyết, để tránh chọc tức tới bá chủ tương lai.”
Nghĩ đến đây, Lý Vinh vội vàng đứng dậy nói: “Tô thiếu gia bớt giận, không phải cậu muốn gặp lâu chủ của chúng tôi sao, tôi đồng ý chịu khổ, đi mời lâu chủ đến ạ.”
“Hừ!”
Tô Thương lạnh lùng hừ một tiếng, thản nhiên nói: “Đi thôi, nhớ kỹ, tôi chỉ cho ông ba mươi phút thôi.”
“Trong vòng ba phút, tôi muốn nhìn thấy Lan Diệu Y thơm ngào ngạt, nằm ở trên giường của tôi!” Tô Thương lạnh lùng cười nói, giống như không thể đợi thêm được nữa.