Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1027



Một giây sau, A Ly xuyên qua không gian bị phong cấm bởi đá Tà Linh, lặng lẽ xuất hiện ngay trong căn phòng mà không hề có bất cứ tiếng động nào.  

"A Ly kính chào cậu chủ."  

Advertisement

A Ly cung kính đứng phía sau Tô Thương, đồng thời ánh mắt lạnh lùng, sắc bén nhìn chăm chú Lan Diệu Y.  

Tô Thương là người nào chứ?  

Anh chính là Huyền Thiên Tiên Đế đó!  

Vì để đề phòng 1% nguy cơ, và cũng vì muốn trấn áp Lan Diệu Y, cho nên anh sớm đã dùng linh hồn truyền âm, kêu A Ly nhanh tới đây rồi.  

Lúc Lan Diệu Y còn chưa bước vào phòng này thì A Ly đã nấp ở một chỗ tối, vẫn luôn đợi mệnh lệnh của Tô Thương, bảo vệ cho Tô Thương.  

"Cô..."  

Lan Diệu Y nhìn thấy A Ly đột nhiên xuất hiện, lập tức trong lòng giật mình, biến sắc nói: "Cô là ai, vậy mà có thể xuyên qua được sự phong cấm của tôi!"  

"Tôi chính là A Ly!"  

A Ly mặt trầm như nước nói: "Nếu như cô còn dám lộ ra ý nghĩ muốn gi3t chết cậu chủ của tôi, tôi sẽ gi3t chết cô ngay!"  

"Tôi..."  

Lan Diệu Y lập tức hoảng sợ vô cùng, theo bản năng lùi về sau hai bước, rõ ràng cô ấy vô cùng e sợ A Ly.  

"Được rồi A Ly, đừng dọa cô Lan Diệu Y nữa."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó nhìn sang Lan Diệu Y, cười nói: "Cô Diệu Y, có thể nói cho tôi biết lần này cô đem theo đá Tà Linh đến Võ Đang Cổ Trấn là có ý đồ gì không?"  

"Cô biết đá Tà Linh, thì ắt hẳn cô cũng biết đá Tà Linh sẽ có thể gây ảnh hưởng ra đến trăm dặm."  

Lan Diệu Y vô cảm nói: "Không sai, tôi chính là muốn hủy đi Võ Đang Cổ Trấn, hủy đi các thiên tài của các đại tông phái."  

"Ngay thời khắc đại hội võ thuật kết thúc, chính là lúc tôi dẫn nổ đá Tà Linh!"  

Lan Diệu Y nhìn Tô Thương, cảnh giác hỏi: "Anh sẽ ngăn cản tôi lại sao?"  

"Tôi sẽ."  

"Bởi vì có người không muốn nhìn bách tính trong một trăm dặm này đồ thán, mà tôi thì quan tâm đến cảm nhận của cô ấy."  

Tô Thương nở một nụ cười nói: "Cho nên, tôi sẽ ngăn cản cô lại, có tôi ở đây, cô đừng mơ mà dẫn nổ được đá Tà Linh."  

"Người anh quan tâm đó là ai? Là người trong lòng của anh sao?" Lan Diệu Y dò hỏi.  

"Đúng vậy."  

Tô Thương thành thực nói: "Cô ấy là Thiên Sơn Tuyết, là người phụ nữ của tôi, tôi không muốn cô ấy vì chuyện này mà đau lòng."  

"Thiên Sơn Tuyết!"  

"Lại là cô ấy!"  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.