Lan Diệu Y nhìn A Ly, lại nhớ lại Thiên Sơn Tuyết cùng tên với bản thân thì cô ta lập tức trầm lặng, khuôn mặt xinh đẹp hơi ửng hồng, vô cùng xấu hổ.
Advertisement
Không biết tại sao, càng xấu hổ hơn là trong lòng cô ta lại có sự mất mác và chán nản.
Đây là lần đầu tiên cô ta cảm thấy giá trị nhan sắc của cô ta đang bị thách thức.
Advertisement
“Cậu chủ.”
Đúng lúc này, bỗng nhiên A Ly với khuôn mặt ngây thơ nói: “Làm sao cậu chủ biết tôi có vòng eo con ong và cặp mông mật đào vậy, chẳng lẽ cậu chủ rình coi tôi sao?”
?
Tô Thương nghe nói như vậy thì nụ cười trên mặt lập tức cứng lại, một đầu đầy dấu chấm hỏi.
Mẹ kiếp, Tôi!
Ông đây rình trộm lúc nào, còn không phải là lúc cô vừa mới biến thành người đã chủ động cho ông đây xem sao, lúc đó ông đây chính là vô cùng bài xích đấy.
“Hì hì, cậu chủ, dáng vẻ của cậu chủ bây giờ nhìn rất dễ thương.”
Lúc này, A Ly quyến rũ cười, sau đó cô ấy cám dỗ nói: “Cậu chủ, tôi không ngờ là dáng người của tôi có thể khiến cậu chủ khắc sâu như vậy, liếc mắt một cái đã có thể nhớ đến tận bây giờ.”
“Chi bằng như vậy đi, đêm nay chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi, cậu chủ hãy cẩn thận nhìn ngắm vòng eo con ong và cặp mông mật đào của tôi đi?”
A Ly nói, âm thanh của thiếu nữ như móng vuốt mèo, đang cào trái tim của anh.
“Khụ.”
Tô Thương nhỏ giọng nói: “Đừng lộn xộn, A Ly, tôi đang làm chính sự đấy, cô mau đứng qua một bên đi.”
“Vâng, cậu chủ, vậy tôi đi đây.” A Ly nói đùa.
“Cô… Cô quay lại cho tôi.”
Tô Thương nhìn thoáng qua cảnh giới Thần Tông đỉnh cao của Lan Diệu Y, vội vàng nói: “Cô đi thì tôi phải làm sao, bây giờ cô nghiêm túc đứng ở đây cho tôi.”
“Cậu chủ, lúc thì muốn tôi đi, lúc thì muốn tôi ở lại, cậu chủ thật khó hầu hạ, không biết lúc ở trên giường, cậu chủ có giày vò người ta như vậy hay không?” A Ly nhỏ giọng oán giận, sau đó cô ấy tinh ranh đứng ở phía sau Tô Thương.
Lan Diệu Y ở bên cạnh nghe được đoạn nói chuyện của Tô Thương và A Ly thì cô ta hơi kinh ngạc.
Cô ta nhìn ra được, cô gái A Ly này là thật sự muốn hầu hạ Tô Thương, nhưng Tô Thương hình như là không đồng ý.
Cái này… Cái này.
Một người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa quyến rũ như vậy, Tô Thương vậy mà lại không đụng vào, thật là không thể tưởng tượng nổi!
“Cô Diệu Y, tôi đã nói rõ ý của bản thân rồi, ý của cô như thế nào?” Lúc này, Tô Thương trở lại vấn đề chính.
“Nếu như anh thật sự có thể bảo vệ tôi, lại không ép buộc tôi làm bất cứ chuyện gì, vậy thì đương nhiên là tôi sẽ đồng ý giao Tà Linh thạch ra.”