Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 105: Ba Cửa Ải Của Lý Thuần Phong





Kể từ sau khi biết người xúi giục Tô Cảnh Hàm hãm hại mình chính là Nạp Lan thiếu gia, Tô Thương từ đầu đến cuối luôn cảm thấy cái người Nạp lan thiếu gia này chính là Nạp Lan Dịch.

Nhưng mà tối hôm qua, Tô Thương mới biết, người gọi là Nạp Lan thiếu gia đó lại không phải là Nạp Lan Dịch.

Loanh quanh một vòng, đến bây giờ Tô Thương lại nghi ngờ Nạp Lan Minh Triết.

"Lý Thuần Phong ngưỡng mộ Nạp Lan Minh Triết! Ha ha, xem ra Nạp Lan Minh Triết có hứng thú với vợ của mình.

"
Tô Thương trong lòng cười lạnh lùng: "Điều này cũng dễ giải thích, Nạp Lan Minh Triết là đệ nhất công tử Giang Bắc, mà nhan sắc của Lý Nguyệt lại có một không hai ở Giang Bắc, anh ta thích Lý Nguyệt cũng hợp tình, hợp lý.

"
"Chỉ có điều người này giấu mình kỹ quá, Tô đại thiếu gia tiếp xúc qua vài lần với anh ta, vậy mà không nhận ra được ý đồ của anh ta với Lý Nguyệt.

"
Lời nói của Tô Thần Binh như đã đánh thức người trong mộng.

Tô Thương bỗng nhiên phản ứng lại, chắc hẳn Nạp Lan Minh Triết thèm muốn Lý Nguyệt, nên mới có thể âm thầm sai khiến Tô Cảnh Hàm tiêu diệt mình.

Nếu đã như vậy, thế thì Tô Thương nhất định phải chấp nhận lời mời của Lý Thuần Phong, đi thăm dò Nạp Lan Minh Triết thử xem.

Nếu như thật sự là anh ta, ha ha, Tô Thương sẽ không khách khí.

"Tô Thương, con cầm theo thứ này đi, nhất định sẽ dùng đến.

" Lúc này, Tô Thần Binh đưa cho Tô Thương một cái bình thủy tinh to bằng bàn tay.


Tô Thương nhận lấy, nghi ngờ nói: "Đây là cái gì?"
"Thuốc trị thương, con sắp bị đánh rồi thì nhớ phải uống hai viên, bảo toàn tính mạng, thu xếp cho ổn thỏa nhé.

"
Tô Thần Binh vỗ vỗ vai Tô Thương, lộ ra một nụ cười xấu xa, sau đó liền đi ra khỏi biệt thự.

"Ông chủ, ông thật sự yên tâm để Tô đại thiếu gia một mình đi đến nhà họ Lý hay sao?" Tiêu Đình không chịu nổi mà hỏi.

"Yên tâm, chuyện này có gì mà không yên tâm chứ.

" Tô Thần Binh thản nhiên nói.

"Tối hôm trước Tô đại thiếu gia chọc giận ông chủ Lý, ông thật sự không sợ ông chủ Lý! " Tiêu Đình mặt mũi đầy lo lắng.

"Không phải tôi đã đưa cho nó thuốc trị thương rồi hay sao.

"
Tô Thần Binh vừa đi vừa cười nói: "Tên nhóc con Tô Thương này, càng ngày càng khó dạy dỗ, bản lĩnh thì không có, còn ham chạy nhảy như thế, ta bây giờ chỉ mong nó chịu khổ, bị đánh càng thảm càng tốt, như thế mới khiến nó có động lực để học võ chứ.

"
"Tiêu Đình, nếu nó là lãng tử biết quay đầu, vậy thì phải phiền cậu vất vả một chút, chỉ bảo cho nó vài chiêu.

"
Tô Thần Binh cười nói tiếp: "Cậu đã đặt chân đến hóa kình hậu kỳ rồi, dựa vào thực lực của cậu mà chịu dạy bảo nó, thì đó là vinh hạnh của nó rồi.

"
"Ông chủ cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dạy võ cho Tô đại thiếu gia.

" Tiêu Đình nghiêm túc nói.

"Ừm, đi thôi.

"
Tô Thần Binh nhẹ nhàng gật đầu, rồi đi cùng với Tiêu Đình, biến mất khỏi tầm mắt của Tô Thương.

"Cmn!"
Lúc này Tô Thương nhìn vào bình thủy tinh trong tay, khuôn mặt tối sầm lại.

Tôi vẫn còn chưa đi đến nhà họ Lý mà thuốc trị thương này đã chuẩn bị sẵn rồi, thật đúng là cha ruột, quả thực không cần chu đáo như vậy đâu.

"
"Uống cmn chứ uống.

"
Tô Thương tiện tay vứt đi bình thủy tinh, anh cũng không chậm trễ nữa, anh lái xe đến thẳng trang viên nhà họ Lý.

Với tư cách là một trong tứ đại gia tộc ở Giang Bắc, tài sản của nhà họ Lý cũng không thể xem thường.

Trang viên của nhà họ Lý ở phía tây ngoại ô Giang Bắc, diện tích khoảng chừng mười mấy mẫu.

Trong đó, hòn non bộ, hoa viên, hồ nhân tạo, cái gì nên có cũng đều có, kiến trúc lại càng tráng lệ hùng vĩ, trong hiện đại lại có cổ điển.

Khoảng bốn mươi phút sau, một chiếc xe Ferrari màu đỏ dừng ở đây.


Ngay sau đó.

Tô Thương bước xuống xe, ngẩng đầu quan sát trang viên nhà họ Lý, sau đó liền định đi vào.

"Đứng lại!"
Nhưng lúc này, một bóng người vạm vỡ đột nhiên xuất hiện ngoài cửa chính, chặn đường đi của Tô Thương.

Tô Thương đưa mắt nhìn qua, người này mình đã từng gặp, chính là cha của Lý Nguyệt, Lý Khuê Võ.

Sau khi nhận ra người quen, Tô Thương nhếch miệng lên, nhẹ nhàng cười nói: "Ôi, đây không phải là cha vợ của con hay sao, không ngờ con lại có mặt mũi lớn như vậy để cho cha vợ phải đích thân ra tận cổng đón tiếp luôn.

"
"Cậu im miệng!"
Sắc mặt khó coi của Lý Khuê Võ nhìn Tô Thương, lạnh lùng nói: "Tô Thương, cậu đến nhà họ Lý làm gì?"
"Ông nội Lý mời con tới.

" Tô Thương bình thản nói.

"Sao tôi lại không biết việc này chứ?"
Lý Khuê Võ chăm chú nhìn Tô Thương, lạnh lùng nói: "Hơn nữa, Tô Thương, cậu vẫn còn nhớ hôm trước tôi ở nhà cậu nói gì không?"
Tô Thương vừa cười, vừa nói: "Không nhớ rõ nữa.

"
"Hừ, tôi từng nói, cửa nhà họ Lý, không phải cậu muốn vào thì có thể vào được đâu!"
Lý Khuê Võ bước về phía trước một bước, vung nắm đấm lên, hạ giọng nói: "Hôm nay chỉ cần cậu dám bước vào cửa nhà họ Lý, đừng trách tôi tàn nhẫn!"
"Thế sao?"
Tô Thương đón nhận ánh mắt của Lý Khuê Võ, không sợ chút nào, lạnh lùng nói: "Lý Khuê Võ, tôi gọi ông là cha vợ, là muốn giữ thể diện cho Lý Nguyệt, ông thật sự muốn biến mình thành một củ hành sao?"
"Tôi là người thừa kế duy nhất của nhà họ Tô, chị của tôi là chiến thần Dực Cân, ông nội tôi là Tô Kiền Khôn!"
Tô Thương bước từng bước đến gần Lý Khuê Võ, bình tĩnh nói: "Hôm nay, cửa chính nhà họ Lý, tôi lại càng muốn vào, ông dám động đến tôi thử xem!"
Vừa nói xong, cả người Tô Thương liền toát ra một luồng khí tức mãnh liệt, trực tiếp bao phủ Lý Khuê Võ, đồng thời anh vẫn tiếp tục sải bước về phía trước.

Lý Khuê Võ bị Tô Thương làm cho khiếp sợ, không nhịn được mà nuốt một ngụm nước miếng, thế rồi ma xui quỷ khiến thế nào mà khiến ông ấy đứng sang một bên nhường đường.

"Cha vợ, thế này mới đúng chứ, lần sau thái độ với con tốt một chút, dù sao thì con cũng là con rể của cha mà.

"
Tô Thương quay đầu nhìn lại Lý Khuê Võ, sau đó đi thẳng vào bên trong cửa chính nhà họ Lý.

"Mình thế mà bị một đại thiếu gia công tử bột dọa sợ rồi sao!"
Một lúc lâu sau đó thì Lý Khuê Võ mới kịp phản ứng lại, tức giận nhìn về hướng Tô Thương đang rời đi, nghiến răng nghiến lợi chỉ muốn đuổi theo.

"Khuê Võ, không cần đuổi theo, cha chỉ muốn nhìn xem lòng can đảm của cậu ấy, bây giờ đã đạt được mục đích rồi.

"
"Cha, tiếp theo thì nên làm thế nào?" Lý Khuê Võ hỏi.

"Cha đã chuẩn bị cho cậu ấy ba cửa ải, nếu như cậu ấy vượt qua được, cha sẽ cho cậu ấy và Lý Nguyệt qua lại với nhau, đây mới chỉ là cửa ải đầu tiên thôi.

"
Lý Thuần Phong thản nhiên nói: "Khuê Võ, đi đi, sắp xếp cho cậu ấy đến phòng khách, cha đến nói chuyện với cậu ấy, nhớ phải đưa Nạp Lan Minh Triết đi cùng, cha muốn xem xem sau khi cậu ấy biết cha chuẩn bị cho Lý Nguyệt và Nạp Lan Minh Triết đính hôn, cậu ấy sẽ có phản ứng gì.

"
"Dạ.


"
Lý Khuê Võ đáp lại, sau đó cùng Lý Thuần Phòng đi vào trang viên.

!
Tô Thương sau khi đi vào nhà họ Lý, người quản lý ở trong trang viên liền đi ra nghênh đón, rồi dắt anh ấy đến sảnh phụ để ngồi chờ.

Một lúc sau, người quản lý nhanh chóng dẫn anh ấy đến phòng khách.

Lúc này, Lý Thuần phong đang ngồi ở vị trí của chủ nhà, Lý Khuê Võ đứng bên cạnh Lý Thuần Phong.

Trong phòng khách, ngoài hai cha con bọn họ ra, vẫn còn có một thanh niên mặc bộ quần áo bình thường.

Người thanh niên này hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, sắc mặt có chút tái nhợt, chính là Nạp Lan Minh Triết.

"Tô đại thiếu gia.

"
Lúc này, Nạp Lan Minh Triết nhìn thấy Tô Thương, trong mắt hiện lên một chút xấu xa, nhưng ngoài mặt lại mang theo nụ cười, đứng dậy chào hỏi.

"Nạp Lan Minh Triết?"
Tô Thương biết rõ nhưng giả vờ hỏi, cười nói: "Đã lâu không gặp, sao cậu lại ở đây?"
"Là tôi đưa cậu ấy tới đây.

"
Nạp Lan Minh Triết vẫn chưa mở miệng, Lý Thuần Phong ngồi ở phía trên đã lên tiếng:
"Tô Thương, cậu đến rồi, có vài chuyện vẫn nên nói thật cho cậu biết thì tốt hơn.

"
"Minh Triết tuổi trẻ tài cao, được tôn vinh là đệ nhất công tử Giang Bắc, tôi rất ngưỡng mộ cậu ấy.

" Ánh mắt sáng rực như đuốc của Lý Thuần Phong nhìn Tô Thương, sau đó nói tiếp: "Vì thế tôi định sẽ hủy hôn ước giữa cậu và Lý Nguyệt, tác hợp cho Lý Nguyệt và Nạp Lan Minh Triết ở bên nhau.

"
"Ông nội Lý!"
Nạp Lan Minh Triết nghe đến đây, đột nhiên vui như hội, dù cho phải che giấu thêm một lần nữa thì giờ phút này cũng không thể kìm lại được, Lý Nguyệt chính là người trong mộng cả đời này của anh ấy.

"Khụ khụ.

"
Sức khỏe Nạp Lan Minh Triết yếu ớt, vừa kích động một cái thì lại chịu không nổi mà ho lên, hít mấy hơi thật sâu mới ổn lại được, liền hỏi như muốn xác nhận lại: "Lời ông nói là thật sao?"
"Thật cái rắm!"
Giờ phút này.

Sau khi Tô Thương nói ra một câu hoa mỹ của nước Hoa, liền đi tới gạt chân làm Nạp Lan Minh Triết ngã xuống!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.