*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Còn dám bộc lộ sát ý với cậu chủ, muốn chết sao!"
A Ly nhận ra ánh mắt sau cùng của Vô Cơ, giận không kìm được, lập tức định ra tay xóa sổ Vô Cơ.
Advertisement
"Để anh ta đi đi."
Tô Thương ngăn cản lại nói: "Cái tên phật tử này cũng không đơn giản, trong cơ thể anh ta có sức mạnh tinh khiết của phật, tu luyện cũng không phải là hệ thống luyện võ, mà chính là pháp môn nhà phật, cho anh ta thời gian, anh ta sẽ trưởng thành đến một mức độ cực kỳ kinh khủng."
Advertisement
"Cậu chủ, nếu như vậy, thì càng nên giết anh ta, chấm dứt tai họa đi!" A Ly nhắc nhở.
"Không, trong tương lai có lẽ cần đến anh ta." Tô Thương dùng linh hồn truyền âm nói.
Trước đó thông qua cuộc nói chuyện với Tô Ma, Tô Thương hiểu được tình hình của trái đất.
Trái đất bây giờ, bị tiên đế ngoại vực cường đại khống chế, tất cả mọi người ở trái đất, đều là tù nhân.
Phật tử Vô Cơ, là một hạt giống tốt, tiền đồ vô lượng, Tô Thương tất nhiên không muốn bóp chết chiến lực đỉnh phong tương lại của trái đất.
Nói không chừng, sau này chống đối với thiên đạo, nghênh chiến với tiên đế ngoại vực, anh ta cũng có thể giúp được một tay.
Còn về ân oán giữa mình và Vô Cơ...ha ha, cái này cũng không thể nói là ân oán, không ảnh hưởng đến cục diện.
"Anh tên là Tây Môn Long Ngâm đúng không."
Lúc này, ánh mắt Tô Thương nhìn vào trên người Tây Môn Long Ngâm, khẽ cười nói: "Tôi ngủ với vợ của anh, anh định thế nào hả?"
"Tô Thương!"
Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh đừng khinh thường người quá đáng, gia tộc Tây Môn chúng tôi, cũng không kiêng kị gì đâu!"
"Gia tộc Tây Môn, ha ha ha!"
Tô Thương trong mắt lóe lên sát ý, sau đó mở miệng nói: "Mày lượn đi, có một số chuyện, sau này hãy nói."
"Cái gì, mày nói tao lượn đi hay sao?" Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, nhíu mày nói.
"Sao hả, mày không đồng ý sao?" Tô Thương nhíu mày nói.
"Lượn?"
"Tao đường đường là một đại công tử gia tộc Tây Môn, thiên tài tuyệt đỉnh, đi đến đâu vạn người chú ý đến đó, sao cậu lại dám nói tôi lượn đi chứ?"
Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói: "Tao từ bao giờ mà phải chịu nhục nhã thế này chứ!"
"Tao đếm ba tiếng, cút nhanh cho tao!" Tô Thương nhịn không được mà nói.
"Thật sự để tôi cút đi sao?"