Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1104



Trương Mộ Cổ tiếp tục nói: “Người anh em Tô Thương, đừng thấy tôi to lớn thô kệch, trông có vẻ thô lỗ, nhưng chị tôi lại rất xinh đẹp rung động lòng người, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, vừa tới trường đã thu hút được rất nhiều sự chú ý của sinh viên, Cổn được gọi là hoa khôi của trường, người theo đuổi chị ấy rất nhiều, Tây Môn Hổ Tiếu là một trong số đó.”  

Advertisement

“Lúc đầu, anh ta không biết thân phận của chị tôi, liền khoe khoang, nói cái gì mà anh hùng cứu mỹ nhân, xuất hiện với tần xuất nhiều kinh khủng khiếp, nhưng chị tôi không thèm để ý tới.”    

“Nhưng Tây Môn Hổ Tiếu cũng không tức giận, kiên trì bền bỉ theo đuổi chị tôi, tôi Cổn phải giải quyết rất nhiều rắc rối thay cho chị ấy nữa, dù chị tôi đã từ chối anh ta một cách rất rõ ràng rồi, nhưng anh ta vẫn dây dưa mãi không dứt với chị ấy, đúng là một tên chó bám đuôi.”   

Advertisement

“Mãi về sau, Tây Môn Hổ Tiếu tra ra được thân phận của chị tôi, là tiểu thư nhà họ Trương ở thành phố Phượng Dương.”    

Nói đến đây, Trương Mộ Cổ kìm nén cơn giận trong lòng, nghiến răng nói: “Nhà họ Trương chúng tôi và gia tộc Tây Môn, quan hệ vẫn luôn không tốt, thậm chí Cổ thể nói rất là căng thẳng.”   

“Trước khi Gia tộc Tây Môn xuất hiện, nhà họ Trương chúng tôi là nhà có gia thế khủng đứng đầu trong giới luyện võ.”    

“Cho dù bây giờ, nhà họ Trương và gia tộc Tây Môn, quyền lực ngang nhau.”    

Trương Mộ Cổ tiếp tục nói: “Tông phái trong giới luyện võ, có nhà gia thế khủng, nhiều năm trước, gia tộc Tây Môn đã hẹn gặp các ông chủ của các nhà có gia thế khủng, để thống nhất các nhà có gia thế khủng trong giới luyện võ.”    

“Lúc ấy rất nhiều nhà gia thế khủng, bị gia tộc Tây Môn chèn ép, bất đắc dĩ nên mới phải thỏa hiệp, tỏ vẻ muốn lệ thuộc vào gia tộc Tây Môn, nhưng, ông nội tôi tuyệt đối không đồng ý.”   

“Bọn tôi không phải người ngu, ai lại đồng ý lệ thuộc vào gia tộc của người khác chứ?”    

Trương Mộ Cổ cười lạnh lùng nói: “Sau khi ông nội tôi từ chối, phần lớn những nhà có gia thế khủng trong giới luyện võ, đứng sau lưng ông nội tôi, muốn cùng ông đối dấu với họ. đến bây giờ, hi vọng thống nhất những nhà có gia thế trong giới luyện võ của gia tộc Tây Môn đã hoàn toàn sụp đổ.”   

“Cũng vì chuyện  này, nhà họ Trương chúng tôi và gia tộc Tây Môn đã sinh ra ân oán, từ đó đến nay không ngừng xung đột.”    

Trương Mộ Cổ nghiến răng nghiến lợi nói: “Sau khi Tây Môn Hổ Tiếu biết được thân phận của chị tôi, chắc anh ta nghĩ mình đã làm chó bám đuôi của nhà họ Trương lâu như thế, nên tức quá hoá giận, khiêu chiến chị gái tôi ở trước mặt mọi người.”   

“Nhà họ Trương chúng tôi, có thủ đoạn mạnh nhất đó chính là đánh trống, con trai đánh trống lớn, con gái thì đánh trống cơm, chị tôi là người xuất sắc trong hội đánh trống cơm đấy.”    

“Ban đầu dựa vào thực lực của chị ấy, thì Tây Môn Hổ Tiếu căn bản không phải là đối thủ của chị.”  

Trương Mộ Cổ tức giận nói: “Thế nhưng, đồ chó má Tây Môn Hổ Tiếu này, vậy mà lại hạ thuốc mê chị tôi!”   

“Trận đấu này, rất nhiều người có thể thấy rằng, trận đấu chưa bắt đầu mà chị tôi đã đứng không vững rồi, cuối cùng thua cuộc, người bị thương rất nặng.”   

“Sau khi kết thúc trận đấu, chị tôi liền liên hệ với người nhà, ông nội tôi cử người nhanh chóng ngay lập tức đến huyện Cam Túc, đón chị về nhà.”   

Trương Mộ Cổ nổi giận đùng đùng, trên trán nổi gân xanh: “Nhưng, đến nơi đã giao hẹn, thì lại không thấy chị tôi đâu, sau đó ông liền cử người, tìm bới đất lật cỏ cả cái tỉnh Cam Túc lên, cũng không tìm được tung tích của chị tôi.”   

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.