Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1424



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đùa gì vậy chứ!  

Cái lão già ngu ngốc nhà ông!  

Advertisement

Ông thanh cao, ông không tầm thường, ông không cần tẩy rửa tinh quang nhưng chúng tôi cần mà!  

Ông ra vẻ làm gì chứ hả, dựa vào cái gì mà ở trên cao chỉ xuống, thay chúng tôi quyết định chứ!  

Advertisement

"Môn chủ Vương?"  

Thiên Niên Sát nhìn Vương Trọng Vân, khẽ cười nói: "Ý ông thì sao?"  

"Tôi..."  

Ở trước mắt bao người, Vương Trọng Vân cuối cùng vẫn phải chịu thỏa hiệp, gật đầu nói: "Ông nói đúng, lớp trẻ so với mấy lão già chúng ta, cần lễ tẩy rửa bằng tinh quang hơn."  

"Vậy thì tốt."  

Thiên Niên Sát nở nụ cười, sau đó nói: "Tô Thương, bốn chỗ trống còn lại nên giao cho ai, cháu tự mình quyết đi nhé."  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó nhìn đám người Vương Trọng Vân, Từ Thiện sư thái, chắp tay lại nói: "Mọi người, lúc trước may mắn có mọi người ra tay trợ giúp, giành lấy những thời khắc quý giá cho tôi, giới luyện võ cải biến thành công, đều có một phần công lao của mọi người."  

"Mọi người yên tâm, tôi đã là minh chủ võ lâm, đương nhiên sẽ không khiến mọi người lạnh lòng."  

Tô Thương nói tiếp: "Mời mọi người sau này tìm Tuyết Nhi, để lấy phương thức liên lạc của tôi, mấy ngày này tôi sẽ luyện chế đan dược cho mọi người, có thể giúp cho mọi người nhanh chóng tấn cấp lên cảnh giới võ tôn, đồng thời cũng không hề có bất kỳ tác dụng phụ nào."  

"Đối với các cao thủ cảnh giới võ thần lục địa đỉnh phong như môn chủ Vương, Từ Thiện sư thái, trụ trì Viên Thông mà nói thì tiếp nhận tẩy rửa bằng tinh quang quả thực quá lãng phí rồi."  

Tô Thương nói thêm: "Nếu như mọi người trong thời gian ngắn không có cách gì đột phá lên được cảnh giới võ tôn thì ăn đan dược do tôi luyện chế ra, không quá hai ngày thì có thể đột phá thành công."  

"Thật sao?" Vương Trọng Vân nghe vậy, lập tức kích động nói.  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu cười nói: "Tôi lấy thân phận minh chủ võ lâm ra bảo đảm, chắc chắn 100%."  

"Ha ha, được, Tô thiếu gia...Không, minh chủ Tô, vậy thì tôi đợi đan dược của cậu."  

Sau khi nhận được sự xác nhận chắc chắn, trong lòng của Vương Trọng Vân thoải mái hơn nhiều rồi, vuốt vuốt chòm râu của mình, trên mặt cũng bất giác mà nở nụ cười.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.