Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1501



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương gật đầu, anh trực tiếp hỏi: “Vừa rồi ông nhắc đến ông cố của tôi đã vì một vụ cá cược mà từ bỏ tháp Hư Không, rốt cuộc chuyện này là như thế nào, cá cược cái gì?” 

“Tiểu thiếu gia, có thể cậu không biết, sở dĩ thế hệ tu chân trên thế giới này nghèo nàn. như vậy đều là vì ở bên ngoài có vài bàn tay đang thao túng Trái Đất.” 

Advertisement

Tây Môn Phong Vân thành thật nói: “Thật ra, Trái Đất không có khả năng đánh trả.” 

“Có điều hơn một trăm năm trước, có một nhân vật lớn mạnh đã đến Trái Đất, người đó không hề yếu hơn những bàn tay bên ngoài.” 

“Vì sự ổn định và hài hòa của Trái Đất, đại nhân vật thông thiên đã đạt thành một vụ cá cược với những bàn tay bên ngoài.” 

Advertisement

Tây Môn Phong Vân nhớ lại, ông ta nói tiếp: “Vụ cá cược này liên quan đến sự tôn Tô Vô Kỵ, nội dung là đánh cược sự tôn có thể dựa vào thực lực của bản thân phá vỡ điềm xấu, thăng cấp đến cảnh giới Nguyên Anh hay không.” 

“Đại nhân vật thống thiên đánh cược sự tôn có thể.” 

“Pháp tắc Thiên Đạo của Trái Đất, cũng chính là điềm xấu, do Tiên Đế và ngoại vực hợp tác tạo ra, bọn họ kết luận, không có bất kỳ người nào không mượn trợ lực từ bên ngoài mà có thể thăng cấp đến Nguyên Anh, cho nên bàn tay ngoại vực đánh cược không thể.” 

“Hai bên đạt thành hiệp ước, bên thua sẽ hoàn toàn rời khỏi Trái Đất, không bao giờ được hỏi đến việc của Trái Đất.” 

Tây Môn Phong Vân nói: “Cứ như vậy, sự tôn để lại tháp Hư Không, một thân một mình mai danh ẩn tích...” 

Về chuyện ông cố Tô Vô Kỵ vì đánh cược mà từ bỏ tháp Hư Không, Tô Thương đã từng nghe người khác nhắc tới, nhưng mà lúc này anh mới biết được nội dung của cuộc cá cược là gì.  

“Ba Đại Tiên Đế hợp tác tạo ra Pháp tắc Thiên Đạo, ông cố chỉ là một người tu chân bắt đầu từ con số không, không hề có quyền thế gì, làm sao ông ấy có thể chống lại?”  

Sau khi Tô Thương biết tất cả thì anh nhịn không được lo lắng cho Tô Vô Kỵ, anh tự lẩm bẩm: “Pháp tắc Thiên Đạo này chỉ có người chạm đến ngưỡng cửa của thần tiên mới có năng lực chống lại.”  

“Ông cố là cảnh giới Kết Đan, ngay cả Nguyên Anh ông ấy cũng chưa ngưng kết được, nhưng mà năm đó ông ấy phải cố gắng chống đỡ điềm xấu, đi đột phá Nguyên Anh, đây là quyết đoán cỡ nào chứ!”  

Tô Thương cảm thán nói: “Tôi không bằng ông ấy, trong số những người tôi quen biết cũng không có ai có thể so sánh với ông ấy!”  

“Hơn nữa ông ấy dùng một cơ thể, một linh hồn phản nghịch tu luyện Vô Ngã công pháp, thiên phú như vậy, dùng từ kinh tài tuyệt diễm cũng không thể miêu tả được.”  

“Nếu như ông cố sinh ra ở tinh vực Huyền Thiên thì ông ấy nhất định có thể trở thành vua của một phương, thống trị ngàn con dân!”  

“Đáng tiếc, đáng tiếc mà, ông ấy lại sống dưới Pháp tắc do ba Đại Tiên đến tạo ra, bị áp chế đến mức không có cách nào để vùng dậy.”  

Tô Thương thở dài lần thứ hai, trong lòng anh âm thầm lên tiếng thay do ông cố, đồng thời anh lo lắng cho tình hình hiện giờ của ông ấy.  

Không biết bây giờ ông cố như thế nào, có phải ông ấy đang ở núi Võ Đang hay không?  

Lúc đó  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.