Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1584



Núi Côn Luân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tô Thanh Y đã đi đâu, bạn bè người thân của mình, những người được đưa đến núi Côn Luân, lẽ nào đã gặp nguy hiểm rồi sao?  

Nghĩ đến đây, Tô Thương hai mắt đỏ ửng, nhanh chân đến chỗ bảy, tám người đang ngồi ăn cách đó không xa.  

Mà những người này, căn bản không để ý đến Tô Thương, tất nhiên không nhận ra được nguy hiểm đang đến.  

"Cái núi Côn Luân này, thần kỳ quá nhỉ, lại có cột ánh sáng cường đại như vậy, chúng ta đều là là Trúc cơ đỉnh phong, lại không thể nào đến gần được."  

"Tôi nghe ông chủ và người đó nói chuyện với nhau, cái này hình như là đại trận bảo vệ cái gì đó, nối liền khắp trái đất, chúng ta chỉ là con tôm nhỏ mà thôi."  

"Theo những lời khai của mấy người kia ở núi Côn Luân, hậu nhân nhà họ Tô bế quan bên trong trụ ánh sáng, cũng không biết thực lực bây giờ thế nào."  

"Ha ha, nửa năm trước chỉ vừa đặt chân đến Trúc cơ mà thôi, giờ mới qua nửa năm, có thể thay đổi được gì chứ, nhiều lắm cũng là Trúc cơ trung kỳ, có thể vào hậu kỳ cũng coi như là thiên tài rồi, bảy người chúng ta, có ai mà không nhẹ nhõm đánh được cậu ta chứ?  

"Cậu ta nếu như yếu như vậy, lại có thể bước vào cột ánh sáng được, còn chúng ta đã là Trúc cơ đỉnh phong, lại không có cách nào đến gần, thật sự là kỳ quái mà."  

"Có lẽ cậu ta có chí bảo gì đó, có thể ép được cột ánh sáng đó, nếu như cậu ta bây giờ đi ra ngoài thì tốt, mấy anh em chúng ta bắt cậu ta lại, đây chính là một công trạng lớn rồi."  

....  

Bảy người tu chân cảnh giới Trúc cơ đỉnh phong, vừa ăn thịt nướng, vừa nói chuyện với nhau, cực kỳ vui vẻ.  

Đúng lúc này, Tô Thương đến gần, lạnh lùng nói: "Các ông là ai, ai phái các ông tới?"  

Vù vù vù!  

Trong chốc lát, bảy người tại chỗ kịp phản ứng, vội vàng đứng dậy, cảnh giác nhìn chăm chú Tô Thương, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ kinh hoàng.  

Trong đó, một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi nhìn chằm chằm vào Tô Thương, trầm giọng nói: "Cậu là ai?"  

Ông ta thấy Tô Thương có thể im lặng không tiếng động mà xuất hiện ở đây, tất nhiên là cao thủ rồi, vì thế không dám tùy tiện ra tay.  

Sáu người khác cũng thế, lập tức phản ứng được thanh niên đứng trước mặt không hề đơn giản, nên giống như gặp phải kẻ thù lớn.  

"Ha ha, vừa rồi các ông còn luôn miệng nói, phải bắt tôi để lập công, sao hả, không biết tôi hay sao?" Tô Thương cười lạnh lùng nói.  

Với thực lực bây giờ của anh, muốn xóa sổ 7 người ở đây, chẳng qua là một cái gạt tay mà thôi.  

Nhưng Tô Thương vừa mới xuất quan, cũng không hiểu rõ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, liền định hỏi rõ ràng rồi mới ra tay.  

"Tô Thương, cậu chính là Tô Thương, hậu nhân nhà họ Tô!"  

Người đàn ông trung niên lập tức giật nảy mình, e ngại nói: "Khí tức trên người của cậu...cậu đã ngưng kết Kim đan rồi hả?"  

Tô Thương không trả lời vấn đề này, mà giọng điệu lạnh lùng nói: "Nói cho tôi biết, ông chủ trong miệng các ông là ai, nếu không, giết không tha!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.