Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1597



Bí thuật câu hồn.    

Hoàn toàn xung khắc, với linh hồn nguyên anh.   

Lần bế quan này, Tô Thương lại muốn chuyên tâm tu luyện bí thuật câu hồn, và năng lực mạnh hơn không ít so với lần trước đó.    

Tuy năng lực linh hồn của chân nhân U Minh không yếu, và cũng từng là hóa thần, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự trừng phạt của Tô Thương.   

Nếu ông ấy có thân xác ở đây, thì Tô Thương cần trải qua một trận ác chiến, mới có thể có thể bắt được linh hồn.  

Nhưng khi nào linh hồn và thân xác tách rời nhau ra, vậy thì kết quả sẽ nghiêng về một bên.   

Giờ phút này.   

Chỉ thấy lòng bàn tay của Tô Thương hiện ra một lực kéo rất mãnh liệt, ban đầu linh hồn nguyên anh của chân nhân U Minh muốn chạy thoát thật nhanh, để lấy khế ước, nhưng lại không thể nào tiến lên phía trên được.   

“A…”  

Kèm với đó là một tiếng hét thảm thiết, linh hồn nguyên anh của chân nhân U Minh, đã bị Tô Thương nắm lấy trong tay, cho dù anh ta có giãy giụa như thế nào đi nữa, thì cũng không thể tránh được sự khống chế của câu hồn.   

“Tô... Tô Thương, cậu đừng có quá đáng như thế, tôi là cậu ruột của Viêm Long tiên đế, nếu cậu giết tôi, nó nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!” Chân nhân U Minh phiên bản thu nhỏ, vẫn ôm lấy tia hi vọng sống sót cuối cùng, mở miệng uy hiếp Tô Thương.  

“Ha ha, ông tưởng tôi ngốc à, cho dù tôi không giết ông, thì Viêm Long tiên đế sẽ tha cho tôi sao?”   

Tô Thương hơi nheo mắt, sắc mặt thay đổi nói: “ Hơn nữa, ông đã quên thân phận của tôi rồi à, Huyền Thiên tiên đế tôi, sao lại phải sợ Viêm Long tiên đế như anh ta chứ!”  

“Năm đó nếu không phải ông liên thủ với mấy tiên tiên đế rồi đánh lén tôi, thì sao tôi có thể bị ép vào Cửu U địa ngục được chứ hả?”    

Tô Thương lạnh lùng nói: “Lão già chết tiệt, nếu ông đã là người thân của Viêm Long tiên đế, vậy ông hãy thay Viêm Long tiên trả nốt số nợ này đi.”   

“Nhưng, trước đó, e là phải tra tấn ông một trận trước đã, ha ha ha.”   

Vừa nói xong, Tô Thương liền nghiêm túc đứng dậy, bắt đầu sử dụng thuật lục soát linh hồn.   

Câu hồn, có thể cân dẫn được linh hồn nguyên cao hơn cảnh giới của mình, nhưng soát hồn thì lại khác.   

Tô Thương có thể lục soát được cảnh giới thấp dựa vào trí nhớ của chính mình, nếu đối phương vượt qua được mình, thì soát hồn không thể thành công được.   

Nhưng Tô Thương muốn thử một lần, dù sao có sẵn linh hồn ở trước mặt, ngu gì mà không thử chứ.   

“Haizz, vẫn chưa được.”  

Nửa phút sau, Tô Thương lắc đầu, kết quả đã rõ ràng, anh ấy thất bại rồi.  

Soát hồn không khác róc xương rút gân, linh hồn của chân nhân U Minh sớm đã không chịu nổi, nên đã rất yếu ớt.   

Tô Thương không biết mười người đến trái đất lần này, sẽ liên hệ như thế nào với Viêm Long tiên đế, nên đã trực tiếp phá tan luôn linh hồn của chân nhân U Minh, để nhổ cỏ tận gốc.   

Sau khi tru sát chân nhân U Minh, Tô Thương hơi khua tay, đĩa bay và long lân, liền xuất hiện trong tay anh ấy.    

“Cái đĩa bay này, vừa nhìn một cái đã biết là đồ chế tác số lượng lớn, nhưng Viêm Long tiên đế lại nỡ bỏ vốn à.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.