Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1716



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai tên cao thủ ngoại vực cũng đã khó chơi rồi, mà bây giờ lại xuất hiện thêm hai người nữa, giới luyện võ cổ đại sớm muộn gì cũng gặp nguy hiểm.  

Bên dưới.  

Advertisement

Thiên Niên Sát không hề để ý nhiều thứ như vậy, ông ấy nhìn thấy vợ của mình bị thương nặng hôn mê từ trên cao rơi xuống, ông ấy lập tức bay lên trời, đỡ được Ngô Thanh Ảnh.  

Xích Hồng Nguyệt và Khuê Long đương nhiên cũng chú ý tới, nhưng hai người không ai không ngăn cản cả.  

Advertisement

Ngay tại thời điểm này.  

Xích Hồng Nguyệt và Khuê Long đối diện nhau giằng co, xung quanh cơ thể hai người đều tản ra hơi thở lạnh thấu xương.  

"Khuê Long, anh có ý gì?"  

Xích Hồng Nguyệt lạnh lùng nói: "Bà già này có công dụng đối với tôi, anh muốn bà ta nhưng lại không chiếm được lợi ích nào, vậy tại sao lại muốn tranh với tôi?"  

"Ha ha."  

Khuê Long nhẹ nhàng cười nói: "Không có ý gì cả, tôi chỉ là không muốn nhìn cô trở nên mạnh mẽ mà thôi."  

"Mặc dù chân khí và linh khí khác biệt, nhưng cả hai đều là năng lượng. Bà già này đã đặt chân vào cảnh giới Võ Thánh đỉnh phong, thậm chí còn có thể không phân cao thấp với Phong Khê cầm Chùy Tử Kim trong tay, có thể thấy chân khí trong cơ thể rất to lớn, tính toán một chút, không chừng sẽ không thấp hơn cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ đâu."  

"Sau khi cô đi đến trái đất đã hấp thụ linh khí của vài tên tu chân cảnh giới Giả Đan rồi, nếu như cô lại hấp thụ năng lượng của bà ta, thì xác suất lớn là cô có thể khôi phục đến cảnh giới Hóa Thần đúng chứ?"  

Khuê Long nói tiếp: "Nếu như cô bước chân vào cảnh giới Hóa Thần, vậy trái đất này còn có chỗ cho chúng tôi sao?"  

"Cho nên, tôi không thể để cho cô đạt được ý muốn của cô được. Tất cả mọi người đều là Nguyên Anh đỉnh phong đã rất tốt rồi, cô cần gì phải đi một bước lớn như vậy, phá vỡ cân bằng của đôi bên?" Khuê Long khẽ cười nói.  

"Anh nói đúng thế thì đã thế nào, Khuê Long, anh đừng quên quan hệ giữa tôi và Viêm Long tiên đế!"  

Xích Hồng Nguyệt cáo mượn oai hùm, lạnh lùng uy hiếp nói: "Nếu anh còn dám bất kính với tôi nữa, thì coi chừng tôi tố cáo anh với Viêm Long tiên đế, để cho anh ấy xóa sổ anh!"  

"Ha ha, cô bớt mang anh ta ra hù dọa tôi đi!"  

Khuê Long khinh thường  cười nói: "Ở ngoại vực, đương nhiên ta phải sợ anh ta, anh ta chỉ cần ý niệm trong đầu một cái thôi là có thể quyết định sự sống chết của tôi rồi."  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.