Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1717



Khuê Long vừa nói lời này ra, khuôn mặt của Xích Hồng Nguyệt lập tức trở nên khó coi, ánh mắt lộ ra sát ý ngập trời.  

"Khuê Long, lúc ở Ngoại vực, sao tôi lại không biết anh có ý này chứ?" Xích Hồng Nguyệt giọng điệu lạnh lùng nói.  

"Ha ha."  

Advertisement

Khuê Long thoải mái cười nói: "Cô gái của Viêm Long tiên đế, tôi đâu dám nhớ thương chứ, nhưng bây giờ thì khác rồi, cô ở trái đất, đã mất đi sự che chở cưa Viêm Long tiên đế rồi, tôi tất nhiên không phải kiêng kỵ gì."  

"Xích Hồng Nguyệt, thế nào hả, lời đề nghị của tôi thì cô cứ nghiêm túc suy nghĩ đi, nếu hai chúng ta liên thủ, tất nhiên có thể thắng được người ở trái đất này rồi."  

Advertisement

Khuê Long cười nói: "Đến lúc đó, đừng nói cái tên Võ thánh khí huyết khô cạn kia, tôi và cô thậm chí cùng hoàn toàn có thể đánh bại tất cả những cường giả trên trái đất này, đến lúc đó tôi sẽ cung cấp tư nguyên cho cô tiếp tục tu luyện."  

"Không cần!"  

Xích Hồng Nguyệt trầm giọng nói: "Khuê Long, hôm nay anh nói ra những lời này, chẳng lẽ không định trở về Ngoại vực hay sao?"  

"Trở về ngoại vực?"  

Khuê Long nghe vậy, nhịn không được mà cười nói: "Xích Hồng Nguyệt, cô quá ngây thơ rồi đó."  

"Mười người cùng đến trái đất lần này, cô cảm thấy có người nào muốn quay về đó không?"  

Khuê Long nói tiếp: "Trước kia không có lựa chọn khác, bây giờ cơ hội bày ra trước mặt, ai không nguyện ý buông tha việc thoát khỏi Viêm Long tiên đế, để nắm lấy cơ hội trở nên cường đại hơn chứ?"  

"Xích Hồng Nguyệt, chẳng lẽ cô còn muốn quay về Ngoại vực, tiếp tục làm đồ chơi cho Viêm Long tiên đế hay sao?"  

Khuê Long thoải mái cười nói: "Cũng đừng trách tôi không nhắc nhở cô, người phụ nữ của Viêm Long tiên đế không chỉ có một mình cô, bây giờ cậu ta đối tốt với cô, nhưng chắc chắn sẽ có một ngày chơi chán, chờ đến ngày cậu ta cảm thấy cô không có gì mới mẻ nữa, tất nhiên cũng sẽ xem cô như một bộ quần áo, sẽ thẳng tay mà vứt bỏ thôi."  

"Nếu như vậy, thà rằng cô đi theo tôi, mặc dù tôi không dám hứa chắc chắn mình không đi tìm những người phụ nữ khác, nhưng ít nhất tôi sẽ đối xử tốt với cô hơn Viêm Long tiên đế."  

"Im miệng!"  

Xích Hồng Nguyệt giọng điệu lạnh lùng nói: "Khuê Long, anh cũng không xem lại xem mình đang nói cái gì hả, anh cũng xứng có được tôi hay sao, hôm nay sẽ để anh biết, kết cục dám lỗ m ãng với tôi!"  

"Sắc Phong, đừng dây dưa với anh ta nữa, cậu qua đây cùng tôi ra tay, giết Khuê Long!"  

Xích Hồng Nguyệt vừa nói xong, vừa nhìn về phía Phong Khê thiếu gia, dặn dò: "Phong Khê, cậu cũng đến đây, cùng ra tay đi."  

"Sau khi chuyện thành công, tôi sẽ ở trước mặt Viêm Long tiên đế, nói tốt cho các người, để anh ấy ban thưởng cho các người tài nguyên tu luyện."  

Lúc này.  

Sắc Phong đang đánh nhau cùng Quách Ý, hai người đánh tới đánh tui, chưa phân thắng bại.  

Anh ta hình như không nghe được lời của Xích Hồng Nguyệt nói, cũng không hề có thay đổi gì, vẫn đang quyết đấu với Quách Ý.  

"Ha ha, Xích Hồng Nguyệt, đừng phí sức nữa, cô cho rằng đây là Ngoại vực sao, bọn họ đều phải nghe lời cô nói hả?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.