Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1780



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bởi vậy cho nên người tu chân của Huyền Thiên tinh vực vừa sợ cấm địa hoang cổ kia, lại đối áp nhau đổ xô vào cấm địa hoang cổ kia. Cứ mỗi năm đều có vô số người tu chân mạo hiểm tiến vào cấm địa hoang cổ, với ý định đánh cược với cơ hội và duyên phận, nhưng từ xưa đến nay lại không có mấy người có thể đi ra được từ cấm địa hoang cổ kia.  

Tô Thương và Khương Cửu Linh đã thập tử nhất sinh ở cấm địa hoang cổ đó, cuối cùng cũng may mắn chạy thoát được.  

Hơn nữa.  

Advertisement

Vận may của Tô Thương cũng không tệ, anh lấy được hai món chí bảo ở trong một động phủ của tiên nhân, đó là tháp Hư Không và đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí.  

Trong đó, uy thế của tháp Hư Không mạnh hơn đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí một chút.  

Dựa theo lời giải thích do tàn hồn của chủ nhân động phủ để lại mà anh biết được, tháp Hư Không là vũ khí chính của người đó, được ông ta chăm chút rất tỉ mỉ.  

Advertisement

Mà đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí được rèn bởi vật liệu bình thường, nhưng Huyền Hoàng Mẫu Khí trong đó lại là phương pháp cấm kỵ số một số hai trong đất trời, không thể nào xâm phạm được, cũng không có gì phá hư được.  

Cho nên, hai món vũ khí này có sự phân chia mạnh yếu, tháp Hư Không mạnh hơn một chút, nhưng đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí cũng không kém cạnh, mặc dù không thể chia đều từng li từng tí, nhưng nếu như thật sự phải đối đầu, thì tình thế bất lợi của đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí cũng không lớn.  

Khi đó, cũng bởi vì nguyên nhân Khương Cửu Linh là vợ lẽ, địa vị ở nhà họ Khương rất thấp, cho nên chịu hết mọi ức hiếp.  

Tô Thương thương tiếc cho Khương Cửu Linh, hơn nữa hai người họ cũng đã từng sống chết vì nhau, không có Khương Cửu Linh thì anh cũng rất khó bảo toàn tính mạng ra khỏi cấm địa hoang cổ, vì thế anh đã đưa đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí cho Khương Cửu Linh.  

Từ đó về sau, Tô Thương và Khương Cửu Linh đã tách nhau ra.  

Thật ra thiên phú của Tô Thương cũng bình thường, anh có thể trưởng thành trở thành tiên đế, tất cả cũng là do vận may ban cho.  

Mà Khương Cửu Linh, sau khi cô ấy mang theo đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí quay lại nhà họ Khương, đã nhận được sự công nhận của lão tổ.  

Được nhà họ Khương dốc sức bồi dưỡng, Khương Cửu Linh đã tiến bộ vô cùng nhanh chóng, vang danh khắp cả Huyền Thiên tiên vực.  

Khi Tô Thương và Khương Cửu Linh gặp lại nhau, Khương Cửu Linh đã là cảnh giới Chuẩn Đế, trở thành người xuất sắc trong những người cùng thế hệ. Cô ấy đối với ai cũng khinh thường, nhưng chỉ có duy nhất một mình Tô Thương là được cô ấy xem trọng.  

Trước mặt người ngoài, cô ấy là thiên tài xinh đẹp lạnh lùng cô độc, người lạ không được tới gần.  

Nhưng ở trước mặt Tô Thương, cô ấy vẫn mãi là một em gái nhỏ, luôn miệng gọi anh Huyền Thiên khiến người bên ngoài ghen tị, vì thế đã kéo tới cho Tô Thương rất nhiều kẻ thù...  

Sau đó, Tô Thương đạt được thành tựu tiến lên Tiên Đế, mà Khương Cửu Linh cũng đặt chân vào một bước này.  

Nhưng Tô Thương không cam lòng dừng lại ở đây, thời gian tiếng theo anh vẫn một mực theo đuổi bước chân của Thanh Hoàng nữ đế, muốn vượt qua ngọn núi cao kia.  

Khương Cửu Linh cũng biết mong muốn của Tô Thương, cô ấy thích Tô Thương, nhưng trong đoạn tình cảm này cô ấy lại rất tự ti, chưa bao giờ thổ lộ với Tô Thương.  

Rốt cuộc có một ngày, Khương Cửu Linh nhịn không được mà lấy hết can đảm thổ lộ tình cảm trong lòng mình với Tô Thương, nhưng Tô Thương lại không thích cô ấy, mà chỉ khéo léo từ chối.  

Từ đó về sau, Tô Thương không còn gặp lại Khương Cửu Linh nữa. Anh nghe được tin tức từ người khác, Khương Cửu Linh trở lại nhà họ Khương gia, thế chỗ lão tổ ban đầu, trấn giữ nhà họ Khương, trở thành một lão tổ trẻ tuổi nhất của nhà họ Khương.  

...  

Thoáng chốc đã trôi qua nhiều năm như vậy, nhưng lần thứ hai anh nghe được tin tức về Khương Cửu Linh, không nghĩ tới đã là âm dương cách biệt.  

"Viêm Long tiên đế!"  

Tô Thương híp mắt, sát ý ngút trời nói: "Giữa ông và tôi nay lại


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.