Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1793



Tô Thương đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ mà thả Xích Hồng Nguyệt đi, dù sao đối phương cũng là con gái của Viêm Long tiên đế.  

Hơn nữa.  

Viêm Long tiên đế lại vô cùng yêu thương đứa con gái này, cưng chiều hết mực, thậm chí vì Xích Hồng Nguyệt mà đã tiêu diệt biết bao cao thủ cảnh giới tiên đế.  

Advertisement

Bởi vậy có thể thấy được, Xích Hồng Nguyệt ở trong lòng của Viêm Long tiên đế quan trọng dường nào, để cô ta ở lại bên mình chỉ có lợi chứ không có hại.  

Đồng thời, nếu như Tô Thương muốn ép Xích Hồng Nguyệt ở lại thì Xích Hồng Nguyệt chắc chắn cũng không dám cho phát nổ đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí thật.  

Advertisement

Bởi vì Tô Thương chắc chắn, Xích Hồng Nguyệt không muốn chết, đối với một người mà họ không muốn chết thì Tô Thương có phần nắm chắc.  

Nhưng Tô Thương vẫn mở tháp Hư Không thả Xích Hồng Nguyệt đi.  

"Từ giờ trở đi, hành tung của cô đều bị tôi khống chế mọi lúc mọi nơi."  

Tô Thương âm hiểm cười nói: "Xích Hồng Nguyệt, cô mạo hiểm đến trái đất này, chắc hẳn là có mưu đồ khác, hoặc Viêm Long tiên đế có sự sắp đặt khác cho cô."  

"Thả cô ra, chỉ là tôi muốn xem cô rốt cuộc muốn làm gì mà thôi."  

Theo dõi.  

Lúc nãy khi còn ở trong tháp Hư Không, Tô Thương đã sử dụng một thủ đoạn đặc biệt, lưu lại ấn ký của mình ở sâu trong linh hồn của Xích Hồng Nguyệt.  

Từ giờ trở đi, Tô Thương mọi lúc mọi nơi đều có thể biết rõ hành tung của Xích Hồng Nguyệt, đồng thời thông qua ấn ký đó, mà anh có thể thấy được cô ta đang làm gì.  

Nói cách khác là giống như trên người Xích Hồng Nguyệt đã bị gắn một camera theo dõi vậy.  

Đương nhiên.  

Loại thủ đoạn này, vô cùng phức tạp, cho dù là Tô Thương có linh hồn của tiên đế thì cũng rất khó thi triển thành công.  

Nhưng mà cũng may, lúc đó đang là ở trong tháp Hư Không, cho nên Tô Thương có thể phát huy được linh hồn tiên dế ở mức cao nhất, từ đó mà thần không biết quỷ không hay thành công thi triển thủ đoạn này.  

Nói tóm lại, Xích Hồng Nguyệt bây giờ hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Tô Thương rồi.  

Cô ta đi đâu, gặp ai, làm cái gì, cho dù là đi tắm, đi ngủ, hay đi toilet, thì Tô Thương cũng đều có thể nhìn thấy rõ ràng.  

Giải quyết xong Xích Hồng Nguyệt, Tô Thương liền bắt đầu cẩn thận kiểm tra vòng tay trữ đồ của cô ta.  

Mặc dù tài nguyên tu luyện trong vòng tay trữ đồ của Xích Hồng Nguyệt vô cùng phong phú, nhưng lại không có thứ gì đặc biệt khiến người ta kinh ngạc cả.  

Theo lý mà nói, dựa vào sự yêu thương của Viêm Long tiên đế dành cho cô ta thì trong vòng tay trữ đồ của Xích Hồng Nguyệt, ắt hẳn phải có mấy loại dược liệu nghịch thiên, mấy pháp bảo cực kỳ mạnh các kiểu chứ, nhưng hiện tại, trong vòng tay của cô ta chẳng có gì cả, chỉ có vài ba thứ tài nguyên mà ở trái đất cũng có thể tìm được.  

"Trong vòng tay trữ đồ của Sắc Phong cũng chẳng có tài nguyên ngoại vực nào, chắc hẳn khi xuống trái đất vòng tay trữ đồ của bọn họ đã bị hủy rồi."  

"Còn vòng tay trữ đồ hiện tại cùng với các tài nguyên bên trong chắc là vơ vét được ở trái đất."  

Tô Thương mỉm cười, giọng điệu bình thản nói: "Mặc dù những thứ này cũng không phải đồ tuyệt hảo gì, nhưng đối với mình bây giờ cũng không tệ lắm." 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.