Có tháp Hư Không bảo vệ, Tô Thương hống hách ngang ngược không sợ bất kì cái gì hết, rất nhanh sau đó đã đáp xuống mặt đất, gặp Kinh Kha bị giam cầm trong chiếc lồng to kinh khủng kia.
Kinh Kha bây giờ, vô cùng bình tĩnh, ngồi khoanh chân hai mắt khép hờ, đang thi triển chú Thanh Tâm, xem ra ma tính đã tạm thời được ngăn chặn rồi. i ngăn chặn ma tính rồi.
Advertisement
“Tô Thương, cậu lại tới rồi, có chuyện gì vậy.” Nhận ra được Tô Thương đến, Kinh Kha liền nói.
Advertisement
“Tiền bối, tình hình bây giờ của ông thế nào rồi, có thể áp chế ma tính hoàn toàn được không?”
Tô Thương không quanh co lòng vòng, mà vào thẳng chủ đề luôn: “Nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thì hai ngày sau, Viêm Long tiên đế sẽ đến trái đất, đến lúc đó, ít nhất anh ta cũng là cảnh giới chuẩn tiên đế đỉnh phong, tiền bố, ông có thể có sức đánh một trận được không?”
“Chú Thanh Tâm cậu truyền cho tôi, tạm thời có thể áp chế được ma tính, trong thời gian ngắn sẽ không nhập ma nữa.”
Kinh Kha trả lời: “Tôi hiểu ý của cậu, cậu muốn để tôi đối phó với tên tiên đế ngoại vực kia chứ gì?”
“Vâng, tiền bối, ông có chắc chắn thành công được không?” Tô Thương gật đầu nói.
“Có!”
Mặt Kinh Kha nghiêm túc nói: “Chắc hẳn chuyện mà Tổ Long nói tới, chính là để tôi đối phó với tên Viêm Long tiên đế kia, tôi đương nhiên sẽ dồn hết công sức để ứng phó.”
“Tuy nhiên tôi bị giam cầm rất nhiều năm, khí huyết trong cơ thể còn thiếu, không cách nào phát huy được thực lực tiên đế thực sự, nhưng dưới cảnh giới tiên đế trở xuống, tôi cũng chẳng sợ hãi gì.”
Vừa nói, Kinh Kha như đang nghĩ tới điều gì, có vẻ rất lo lắng rồi nói: “Nhưng, bây giờ tôi không còn cách nào để áp chế được ma tính, nếu rời khỏi núi Cửu Phong, cho dù giết được Viêm Long tiên đế đi nữa, thì đối với trái đất mà nói đó cũng sẽ là một tai họa lớn.”
“Haizz, tôi nhập ma, không hề lý trí một chút nào, khát máu đã biến thành bản tính rồi, so với Viêm Long tiên đế mà cậu nhắc đến, còn kinh khủng khiếp hơn.” Kinh Kha thở dài một hơi nói.
“Điều này tiền bối không cần lo lắng, tôi sẽ dẫn anh ta tới núi Cửu Phong, để tiền bối ra tay là được.” Tô Thương nói ra.
“Như vậy thì tốt!”
Nỗi lo lắng của Kinh Kha bỗng biến mất, liền hào hứng nói: “Cậu cứ việc đưa tên đó đến đây, tôi sẽ khiến cho núi Cửu Phong này, trở thành phần mộ an táng của tên tiên đế ngoại vực đó!”
“Có câu nói này của tiền bối tôi yên tâm hơn hẳn, thời gian cấp bách, tiền bối, tôi đi trước đây.” Tô Thương hành lễ nói.
“Được.”
Kinh Kha gật đầu, từ đầu đến cuối cũng không mở to mắt ra, chú Thanh Tâm vẫn không ngừng được thi triển.