Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 211



Tên khốn nạn nào?  

Tô Thương nghe thấy như vậy thì vội vàng cười khổ nói: "Vợ à, lời này không được nói bậy bạ đâu, người kéo anh tới, không phải là tên khốn nạn."  

Loading...

"Sao lại không phải?"  

Advertisement

Trong video, Lý Nguyệt nghiến răng nói: "Người bình thường thì ai lại đưa anh đến quán bar, Tô Thương, tên khốn nạn đó đang ở cạnh anh sao, để em xem đó là ai."  

Tô Thương sờ sờ mũi rồi nói: "Vợ à, anh cảm thấy em không nên xem thì tốt hơn, anh sợ em không chấp nhận nổi."  

"Có gì mà không chấp nhận nổi chứ, người đó cũng không phải là cha của em." Lý Nguyệt thuận miệng nói.  

"Em nói đúng rồi đó, là cha của em."  

"Tô Thương!"  

Lý Nguyệt tối sầm mặt lại, tức giận nói: "Đừng đùa với em như vậy, cha em giữ mình trong sạch, tình cảm với mẹ cũng tốt, còn lâu mới đi đến quán bar, anh chắc chắn là nói dối!"  

"Anh..."  

Tô Thương đang do dự, có nên đem chuyện của cha vợ nói cho Lý Nguyệt biết không.  

Nhưng ngay lúc này, Lý Khuê Võ đang nằm mát xa ở trên giường, bỗng nhiên cười hỏi: "Tô Thương, con đang nói chuyện video với ai vậy?"  

"Ha ha, cha vợ, con nói với một người bạn, cha không quen đâu." Tô Thương đáp lại nói.  

Lý Khuê Võ cởi mở nói: "Bạn à, ha ha, con hỏi xem cậu ta có muốn tới chơi không, hôm nay cha vợ mời, đừng sợ tốn tiền."  

"Bạn con ở nước ngoài, không tới được." Tô Thương nhìn Lý Khuê Võ rồi hỏi: "Cha vợ, hôm nay quán bar phục vụ thế nào, thoải mái không, có cần đổi nhân viên không."  

"Không cần đổi, hai em ấy mát xa thoải mái lắm."  

Lý Khuê Võ dường như là được mở cửa bước vào một thế giới mới vậy, mặt tràn đầy hưởng thụ nói: "Lúc trước cha không biết, thì ra mát xa lại sướng như vậy, chả trách người đàn ông nào cũng thích đến quán bar, mát xa, ngâm bồn, có thể giải tỏa được hết mệt mỏi của một ngày mà."  

"Ha ha, cha vợ, cha thích thì sau này có thể thường xuyên đến." Tô Thương cười nói.  

"Ừm, con cũng chọn mấy em đi, tối nay cha đưa con tới, cha nói rồi, tất cả chi phí để cha lo." Lý Khuê Võ vô cùng hào phóng nói.  

"Cám ơn cha vợ, nhưng con có chút mệt, con đi ra ngoài dạo một lát rồi lại chọn sau vậy."  

"Vậy cũng được."  

"Cha vợ, cha cứ vui vẻ mà chơi đùa đi nhé."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó cầm theo điện thoại rời khỏi căn phòng riêng có bồn tắm đó.  

Sau khi đóng cửa lại, Tô Thương nhìn Lý Nguyệt trên màn hình điện thoại, cười nói: "Vợ à, bây giờ em tin rồi chứ."  

"Cha em, ông ấy... ông ấy thật sự đưa anh đến quán bar, hơn nữa còn tự mình hưởng thụ..."  

Biểu cảm của Lý Nguyệt sớm đã ngưng đọng lại rồi, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.