Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 225



Nhưng Tô Thương không thể lần nào cũng biến nguy thành may được, cho nên mới nghĩ đến Bạch Miêu.  

Mấy hôm trước, anh ấy định đem Bạch Miêu tặng cho Lý Nguyệt, nhưng mà lúc đó Bạch Miêu đang tu luyện.  

Bây giờ Bạch Miêu đã kết thúc tu luyện rồi, tất nhiên Bạch Miêu sẽ không từ chối, mà đồng ý một cách kính trọng.  

Loading...

Lúc này,  

Advertisement

Lý do mà Tô Thương muốn kéo khóa ra, là muốn để lộ ra Bạch Miêu đang ở trong áo của mình.  

Dù sao thì vòng tay chứa đồ quá thần kì đó, Tô Thương không muốn làm Lý Nguyệt quá bất ngờ.  

“Tô Thương, xem đồ thì xem thôi, anh cởi quần áo ra làm gì?”   

Lý Nguyệt vừa nói xong, thì nhìn thấy Bạch Miêu, hai mắt bỗng sáng lên, mừng rỡ nói: “Wow, vật bé con này, lông xù xù, dễ thương quá đi.”  

“Ha ha, em thích không, đây là món quà mà anh đã chuẩn bị cho em đấy, sau này nó sẽ thuộc về em, em có thể dùng tay vuốt ve nó.”  

“Ha ha, Tô Thương cảm ơn anh nhé, em thích lắm luôn, mau nhìn đi, nó ngẩng đầu lên này, Tô Thương có phải nó rất hung dữ không?”  

“Tất nhiên là có rồi, nhưng em có thể vuốt ve nó mỗi ngày, sau quen rồi nó sẽ nghe lời của em thôi.”  

“Đầu nó hơi cứng, nóng nữa, ha ha ha, nhưng, nó nhỏ quá đi.”  

“Lúc đầu chắc chắn nhỏ, từ từ sẽ to lên thôi, nhưng cũng không to lắm đâu.”  

“Ừ ừ, em thực sự rất thích, em có thể hôn nó không?”  

“Có thể chứ, hôn đi.”  

...  

Sau khi Lý Nguyệt nhìn thấy Bạch Miêu, hai mắt thì mở to ra, ôm lấy Bạch Miêu vừa vuốt ve vừa hôn nó.  

Nhưng, những lời nói này truyền đến tai Lý Kỳ Kỳ ở trong phòng sát bên cạnh, lại trở lên rất thú vị.  

Lúc này.  

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Kỳ Kỳ đỏ ửng lại, đỏ như một trái táo chín, dường như có thể bóp được ra nước đỏ như máu.  

Cuộc trò chuyện vừa nãy của Lý Nguyệt và Tô Thương, cô ấy đều nghe thấy rõ mồn một, quả thực quá táo bạo rồi.  

“Tô Thương cho chị xem đồ, lại phải cởi quần áo mới nhìn thấy, hơn nữa còn có lông, dần dần sẽ to lên...”  

Lý Kỳ Kỳ xấu hổ không chịu được, nghiến răng nói: “Đây rõ ràng là Tô Thương...”  

“Chị ơi, sao chị có thể như vậy được chứ, còn khen lông xù rất dễ thương, dễ thương cái gì chứ!”  

“Tô Thương đúng là không cần dĩ diện, thế mà lại để chị dùng tay vuốt ve.... Ôiiiii, tình cảnh đẹp quá đi, không dám tưởng tượng nữa đâu!”  

Lý Kỳ Kỳ thẹn quá hóa giận: “Còn cả chị nữa, chị nhìn thì nhìn thôi, mắc gì còn nói cứng, nóng gì đó, chị không thấy thẹn thùng xấu hổ sao!”  

“Cái cuối cùng còn quá đáng hơn, thế mà lại hôn... Của Tô Thương, chị ơi là chị, chị... Chị... Chị cũng không chú trọng đến vệ sinh quá đấy.”  

Lý Kỳ Kỳ vô cùng ngượng ngùng, ngoài mặt thì đang chỉ trích Tô Thương và Lý Nguyệt, nhưng lòng sớm đã bay sang phòng bên cạnh, bắt đầu suy nghĩ bậy bạ rồi.   

Đến cuối cùng, quả nhiên cô ấy không nhịn được nữa, đành chùm chăn kín mít, cắm đầu ngủ say.   

...  

Lúc này.  

Tại phòng sát vách. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.