Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 2287



Trận pháp bảo vệ các chòm sao lớn, lại làm cho các tổ chức thần bí đó cực kỳ kiêng kỵ, bắt đầu bồi dưỡng đại sư trận pháp cường đại, qua nghiên cứu trận pháp bảo vệ. 

Nhưng loại trận pháp này cường đại quá mức, nhất thời căn bản không nhìn thấu. 

Có điều dần đà, bọn họ vẫn tìm được một chút tin tức, mặc dù không khống chế được trận pháp bảo vệ các tinh vực lớn, nhưng lại có thể sửa chữa, đồng thời có một cách để mình không bị trận pháp ảnh hưởng, tự do ra vào các chòm sao lớn. 

Nhưng người tài giỏi như thế, đều là đại sư trận pháp đẳng cấp, người bình thường dù là trên cảnh giới tiên đế, cũng làm không được. 

Bây giờ ý chị thiên địa đặt ở trái đất, đông đảo người trong cảnh giới trên tiên đế, xem như là tồn tại hạng chót rồi. 

Nhưng ông ta lại có một ưu thế, cũng là tinh thông trận pháp, sư tôn là đại sư đệ nhất trận pháp, tại tổ chức thần bí đó thì vị trí cực kỳ cao, được cho là đứng trong top đầu. 

Ở trái đất đã từng sinh ra vô số cảnh giới trên tiên đế, nhưng lại không có tổ chức thần bí mở ra thiên môn là điều kiện tiên quyết, vì thế trong tổ chức thần bí, mới đầu có rất nhiều người tơ tưởng đến trái đất, tìm tòi thực hư. 

Có điều. 

Cơ hội tốt như vậy, đệ nhất đại pháp sư vũ trụ này, sao lại dễ dàng tìm người ngoài  được chứ, thế là để cho đệ tử tin tưởng nhất của mình trấn giữ trái đất. 

Nhưng ông ta ở trái đất, lại không phát hiện ra bất kỳ nơi nào khác thường, dần dần liền chán ghét. 

Hơn nữa đông đảo tinh vực tồn tại, thì trái đất chỉ là hàng chót, ông ta tất nhiên muốn đến tinh vực khác rồi. 

Nói tóm lại. 

Ý chí thiên đạo bảo vệ trái đất, cả đời rất thích nghiên cứu trận pháp, bây giờ quá trình linh khí ở trái đất khôi phục, dẫn đến Hỗn nguyên vô cực trận phòng ngự yếu ớt, lại xuất hiện khác thường, ông ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, chắc chắn đang nghiên cứu Hỗn nguyên vô cực trận. 

Vương Dương Minh biết điểm này nên mới quyết định vào mắt trận hỗn nguyên vô vực trận, qua tìm ý chí thiên đạo. 

Có điều, ông ta không lập tức phóng lên trời, mà nhìn sang hướng của Giang Bắc. 

"Suýt chút nữa thì quên, trước đó, còn một chuyện quan trọng cần mình làm." 

Vương Dương Minh lộ ra một nụ cười, sau đó cơ thể lấp lóe, tiến vào Truyền tống trận. 

Cái Tuyền tống trận này, nối liền với Giang Bắc. 

... 

Động tĩnh ở núi Cửu Phong lớn như vậy, tất nhiên kinh động đến rất nhiều người. 

Ngô Thanh Ảnh, Thiên Niên Sát, cùng các đại phong chủ của núi Cửu Phong, sau khi rời đi không bao lâu, tất cả đều xuất hiện tại cung điện dưới đất. 

"Tuyết Nhi!" 

Thiên Niên Sát nhìn thấy bên trong quan tài bằng băng rỗng tuếch, cũng không có hình dáng Thiên Sơn Tuyết nữa, nhất thời lo lắng cực kỳ: "Vợ à, không thấy Tuyết Nhi, nó bị người khác đưa đi rồi sao?" 

"Aiya." 

Ngô Thanh Ảnh thở dài một hơi thật lâu, mặt mũi tràn đầy bi thảm nói: "Tuyết Nhi...nó đã chết rồi." 

Ngô Thanh Ảnh lúc trước, chính là cảnh giới Võ thánh đỉnh phong rồi, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đệ nhất giới luyện võ. 

Ngay rạng sáng nay, bà ấy một bước phóng ra, đã là cảnh giới Võ thần rồi, có thể so với người tu chân cảnh giới Hóa thần. 

Nhưng nếu thật sự đánh nhau, lực chiến đấu của bà ấy có thể so với cảnh giới độ kiếp. 

Thời điểm Vương Dương Minh xuất hiện, cũng không hoàn toàn che giấu khí tức của mình, vì thế Ngô Thanh Ảnh có thể cảm giá được động tĩnh của núi Cửu Phong, thậm chí biết hết mọi chuyện. 

Ngay từ đầu. 

Vương Dương Minh xuất hiện dưới chân núi Cửu Phong, lấy đi thứ khủng khiếp nhất của núi Cửu Phong,Ngô Thanh Ảnh cực kỳ hưng phấn. 

Cái thứ khủng khiếp nhất này, tràn đầy sự không chắc chắn, chỉ cần không cẩn thận một chút, thì không chỉ có núi Cửu Phong sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, thậm chí toàn bộ thiên hạ đều sẽ gặp nạn. 

Nhưng Vương Dương Minh lại dễ như trở bàn tay, người đệ nhất đạo giáo, thân thể mặc áo bào tím, nhận được sự kính trọng và ngưỡng mộ của người trong thiên hạ, có người gọi ông ta là đạo tổ. 

Ngô Thanh Ảnh từng gặp qua Vương Dương Minh, có tiếp xúc với Vương Dương Minh, nhưng lại không biết Vương Dương Minh mạnh như thế. 

Có điều, tóm lại đây là chuyện tốt, Ngô Thanh Ảnh âm thầm thở dài một hơi. 

Nhưng ngay sau đó, bà ấy phát hiện ra được, Vương Dương Minh lại trở về cung điện dưới đất, ra tay với Thiên Sơn Tuyết. 

Ngô Thanh Ảnh là bà nội của Thiên Sơn Tuyết, người bà yêu thương nhất cũng là Thiên Sơn Tuyết, lúc ấy không thể quản nhiều được như vậy, nên định xuống chỗ Thiên Sơn Tuyết, cho dù là chết thì cũng phải chết cũng một chỗ với Thiên Sơn Tuyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.