Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 243



Sau khi rời khỏi quán lẩu, Tô Thương đi thẳng đến chợ đen Cửu Môn, ở phòng trên tầng hai thì gặp Lưu Huy và Vương Trại.   

Giờ phút này.  

Loading...

Trong phòng có hai khay đựng đồ bằng gỗ, trên mặt mỗi khay, đều xếp trật kín một trăm viên đá năng lượng.  

Advertisement

“Tô thiếu gia.”  

Lúc này, Lưu Huy nói với giọng cung kính: “Đây là một chút tấm lòng của minh chủ chúng tôi, hai trăm viên đá năng lượng.”  

“Ngoài ra, tôi và Vương Trại đã sưu tập được mười viên, để bày tỏ tấm lòng của mình.”  

Vừa nói xong, Lưu Huy lấy ra một cái túi gấm, đặt lên trên mặt khay bằng gỗ, khuôn mặt tràn đầy sự kính nể nói: “Hi vọng Tô thiếu gia không chê.”  

“Các cậu, có lòng rồi.”  

Tô Huyền Thiên khẽ cười, rồi vung tay một cái, đem khay đựng đồ và đá năng lượng, thu vào nhẫn chứa đồ với nhau.  

Dường như chỉ trong chớp mắt, hai trăm viên đá năng lượng, khay đựng đồ, cả túi gấm đựng mười viên đá năng lượng. Toàn bộ đều mất hút.   

Lưu Huy và Vương Trại thấy cảnh này, hai mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy sự ngạc nhiên.  

Đây.... Lại là thủ đoạn gì nữa đây, thần kì quá đi mất?  

Trong lòng Lưu Huy và Vương Trại rất ngạc nhiên, cảm thấy không thể tin nổi, nhưng bọn họ rất thông minh, không hỏi dò quá nhiều, chỉ là càng kính nể Tô Thương hơn thôi.  

“Lúc trước tôi đã đồng ý với các anh, sau khi lấy được đá năng lượng, thì sẽ giúp các anh đặt chân đến cảnh giới tông sư, chuyện tôi từng đồng ý, tất nhiên tôi sẽ không thất hứa.”  

Tô Thương nhìn về phía Lưu Huy và Vương Trại, sau đó lấy ra hai khối linh khí, lần lượt đặt vào trong cơ thể hai người họ: “Luồng năng lượng này, không thuộc về chân khí, nhưng còn mạnh hơn vô số lần so với chân khí, hơn nữa lại dễ hấp thụ, sau khi hai người hấp thụ nó, có thể thành công đặt chân đến tông sư.”  

“Nhưng mà, các cậu phải chuẩn bị tâm lí trước, sau khi lợi dụng thủ đoạn này để thăng cấp lên thành tông sư, thì rất khó để tiến bộ đấy.” Tô Thương nhắc nhở trước.  

Nghe thấy vậy, Lưu Huy và Vương trại vô cùng kích động, căn bản không hề do dự một chút nào.   

“Tô thiếu gia, dựa vào thiên phú của chúng tôi, vốn dĩ là không có duyên với tông sư, cả đời này cũng không thể nào chạm tới ngưỡng cửa tông sư này, bây giờ có cơ hội bày ra ngay trước mắt chúng tôi, nhất định chúng tôi sẽ không bỏ lỡ đâu.”  

Hai tay Lưu Huy chắp lại, cảm kích nói: “Cảm ơn Tô thiếu gia nhé!”  

“Không sai, chỉ cần đặt chân đến tông sư, cho dù sau này không tiến bộ lên được, chúng tôi cũng cam tâm tình nguyện.”  

Vương Trại cũng chắp tay lên nói: “Đại ân đại đức của Tô thiếu gia, tại hạ mãi mãi không quên!”  

“Ừ.”  

Tô Thương gật đầu, sau đó nói: “Các anh hấp thụ ở đây đi, tôi ở đây bảo vệ cho các anh.”  

“Cảm ơn Tô thiếu gia!”  

Lưu Huy và Vương Trại đồng thanh nói, sau khi cảm ơn, lại ngồi xuống hấp thụ linh khí trong cơ thể.”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.