Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 248



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương nhếch miệng nói: "Tôi sẽ khiến ông ta phải hối hận khi đến Giang Bắc!"  

"Vâng!"  

Loading...

Đổng Văn Thắng nghe vậy, đột nhiên thở dài một hơi, cung kính đồng ý.  

Advertisement

Sau khi tắt điện thoại, ông ấy không chịu nổi mà đoán: "Cậu chủ nói tự mình có thể đối phó với địa tông sơ kỳ hay sao."  

"Nhưng lần trước, lúc cậu chủ giết bán địa tông, rõ ràng là phải dùng hết toàn bộ, thậm chí là vận dụng cả thượng cổ phù lục mới có thể chém chết Cát Bình mà."  

"Vừa mới qua mấy ngày, lẽ nào thực lực của cậu chủ lại tiến bộ hơn rồi, đã đặt chân đến địa tông rồi sao?"  

"Hay hoặc là nói, cậu chủ vẫn còn mạnh hơn cả thượng cổ phù lục sao?"  

Nghĩ đến đây, mọi sự lo lắng của Đổng Văn Thắng hoàn toàn được tháo bỏ xuống, nở ra một nụ cười hiếm thấy.  

Bất luận thế nào, cậu chủ nói có thể đối phó được tứ trưởng lão, điều này làm cho Đổng Văn Thắng thấy yên tâm hơn rồi.  

Một bên khác.  

Biệt thự bờ sông.  

Tô Thương cất điện thoại di động vào chiếc vòng tay chứa đồ, ánh mắt nhìn vào chiếc quần đùi phía trên.  

Lần đầu tiên lúc luyện chế phù lục, Tô Thương vẫn chỉ là luyện khí tầng thứ tứ, miễn cưỡng lắm mới có thể dùng bốn viên đá năng lượng chế tác phù lục.  

Nhưng bây giờ, Tô Thương dã đặt chân lên luyện khí tầng thứ năm, thực lực  không chỉ vượt qua gấp đôi, mà hoàn toàn có thể đem linh khí của hai mươi viên đá năng lượng ngưng tụ vào trong một cái phù lục.  

Tròn hai mươi viến đá năng lượng!  

Bốn viên đá năng lượng chế tạo thành một cái phù lục, đánh bất ngờ có thể đánh giết bán địa tông.  

Phù lục tấn công ẩn chứa hai mươi viên đá năng lượng, có lẽ địa tông trung, hậu kỳ cũng có thể đánh giết hết.  

Lúc này, Tô Thương khẽ nghiến răng, dùng hai mươi viên đá năng lượng làm thành một cái phù lục tấn công.  

Lần này không có tất rồi, anh ấy lại trực tiếp dùng chiếc quần đùi đã mặc trước đó để làm vật dẫn.  

"Cái quần đùi này, có giá trị cao quá nha."  

Tô Thường nhìn vào chiếc quần bên cạnh, sau đó liền thu vào trong chiếc nhẫn lưu trữ.  

Một cái phù lục, tiêu hao mất hai mươi viên đá năng lượng, đây chính là con át chủ bài cuối cùng của anh ấy, không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không thể dễ dàng sử dụng.  

"Tứ trưởng lão Vô Ảnh Tông, ha ha, ông đến thật đúng lúc, để tôi xem mình và địa tông có bao nhiêu chênh lệch."  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.