Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 250



Ông ta vừa bước chân xuống xe, Đổng Văn Thắng liền gửi cho Tô Thương một tin nhắn, báo việc này với Tô Thương.  

Có điều.  

Loading...

Không cần Đổng Văn Thắng thông báo, Tô Thương ngồi khoanh chân trong phòng, cũng đã phát giác ra được, khóe miệng liền lộ ra một nụ cười.  

Advertisement

"Đúng là địa tông sơ kỳ, chân khí dao động so với tông sư không giống nhau, mạnh mẽ hơn rất nhiều."  

Tô Thương đứng dậy, nhẹ nhàng cười nói, đồng thời liền đứng dậy đi ra khỏi phòng.  

Chỉ trong buổi trưa, anh ấy không chỉ luyện chế được chiếc quần đùi phù lục, còn điều chế xong Tụ Linh Trận, liền đặt ngay bên cạnh giường.  

Chỉ cần ngồi trên giường, thì có thể tăng cường hưởng thụ sức mạnh của Tụ Linh Trận rồi.  

Nhưng mà muốn khởi động Tụ Linh Trận, cần đặt một viên đá năng lượng ở vị trí của mắt Trận.   

Sau khi Tụ Linh Trận khởi động, thì linh khí bên trong đá năng lượng liền sẽ bắt đầu giảm bớt, cuối cùng là hoàn toàn biến mất.  

Lúc này, cần phải thay mới đá năng lượng mới có thể tiếp tục sử dụng Tụ Linh trận.  

Nếu như đem ra so sánh, thì Tụ Linh Trận giống như đồ chơi chạy bằng pin, đá năng lượng tương đương với cục pin, pin không có điện thì chỉ có thể thay đổi pin mới, lúc đó mới có thể tiếp tục chơi cái đồ chơi chạy bằng điện này được.  

Vừa rồi Tô Thương thử một chút, Tụ Linh Trận hiệu quả rất tốt, anh ấy dùng khoảng một giờ đồng hồ, thì tiêu hao khoảng năm mươi viên đá năng lượng, khoảng cách luyện khí tầng thứ sáu sẽ càng ngày càng gần.  

Nếu như không phải Vô Ảnh Tông phái người đến trước, Tô Thương có thể nắm chắc rằng trước khi chạng vạng tối, sẽ đặt chân được đến luyện khí tầng thứ sáu, chỉ là sẽ tiêu hao số lượng lớn đá năng lượng mà thôi.  

Nhưng bây giờ, cũng không ảnh hưởng gì nhiều, trước tiên cứ giải quyết người bên ngoài đã, rồi đột phá cũng không muộn.  

"Đại thiếu gia."  

Vừa đến phòng khách, Quách Ý sắc mặt nghiêm túc tiến đến nói: "Hình như có cao thủ tới, rất mạnh, ép tới tôi không thở nổi."  

"Ừm. Tôi biết rồi, để đó cho tôi xử lý."  

Tô Thương tràn đầy tự tin cười nói: "Đi thôi, theo tôi ra ngoài nghênh đón ông ta, để tránh làm bẩn sàn nhà."  

"Vâng."  

Quách Ý cung kính đáp lại.  

Sau đó, hai người liền cùng nhau đi đến sân nhà của biệt thự.  

Rất nhanh.  

Tô Thương liền nhìn thấy một lão già tóc trắng bạc phơ, bình tĩnh đi tới. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.