Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 263



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thần Binh nhìn thấy Tô Du Du, bỗng cực kì phấn khích, liền chuẩn bị sẵn kẹo, rồi định đến ôm Du Du.  

“Đứng lại!”  

Loading...

“Không ra cái thể thống gì cả, không có phong thái của một ông chủ gì hết, làm cha thất vọng quá đấy.”  

Advertisement

Mặt Tô Kiền Khôn lạnh như băng, gọi Tô Thần Binh lại, quở trách bằng giọng lạnh lùng.  

“Điều cha dạy là đúng ạ.”  

Tô Thần Binh đã bị mắng, thì mới bình tĩnh trở lại, cúi đầu đứng ở bên cạnh cha.  

“Con tự mà kiểm điểm lại đi.”  

Mặt Tô Kiền Khôn nghiêm túc dạy dỗ Tô Thần Binh, đồng thời lấy đi nắm kẹo trong tay Tô Thần Binh, ánh mắt dừng lại trên người Tô Du Du, vẻ mặt bỗng xảy ra một sự thay đổi lớn.   

Chỉ thấy ông ấy để lộ ra một nụ cười hiền lành, sau đó lấy cầm nắm kẹo lấy được từ trong tay Tô Thần Binh ra, vội vàng chạy về phía Tô Du Du....  

"Chắt gái, cháu thật đáng yêu quá đi, tan học rồi nhỉ, có ăn kẹo không."  

Tô Kiền Khôn chạy đến trước mặt Tô Du Du, ngồi xổm xuống ân cần cười nói, đồng thời đưa kẹo cho Tô Du Du.  

Tô Du Du không nhận, cảnh giác nhìn Tô Kiền Khôn một chút, sau đó tò mò nói: "Ông là ai chứ?"  

"Cháu ngoan, ông là ông cố của cháu đây." Tô Kiền Khôn khẽ vuốt tóc trên đầu nhỏ của Tô Du Du.  

"Ông cố sao."  

Tô Du Du không phản kháng,đồng thời cầm lấy kẹo, mong chờ nhìn qua Tô Thương, cầu xin: "Cha Tô, kẹo này con có thể ăn không?"  

"Chắt gái, đừng hỏi nó, ở đây lời nói của ông cố là có tác dụng nhất."  

Tô Kiền Khôn vì ở trước mặt Tô Du Du biểu lộ ra ra địa vị của mình, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tô thương một cái, sau đó nói: "Ông cho cháu ăn, cháu ăn là được rồi, không ai dám không đồng ý đâu."  

"Thôi, cháu mới là người không tin ông."  

Tô Du Du bĩu môi, đôi mắt nhìn mong đợi vào Tô Thương, chờ vào ý kiến của Tô Thương.  

Tô Thương cười cười nói: "Du Du, nếu ông cố đã cho con, con cứ ăn đi nhé."  

"Dạ, dạ, cảm ơn cha Tô." Tô Du Du bóc kẹo ra, vui vẻ bỏ vào trong miệng.  

"Du Du, rõ ràng là ông đưa cho cháu, sao cháu lại cảm ơn tên phế vật kia làm gì." Tô Kiền Khôn lẩm bẩm.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.