Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 291



“Được!”  

<

Tô Thương nghiến răng, rồi mở cửa xe cho Lý Nguyệt, sau đó tự mình ngồi vào ghế lái.  

“Đi đến nhà hàng lẩu hương vị Tứ Xuyên!” Lý Nguyệt khó chịu nói, nhìn cũng không thèm nhìn Tô Thương.  

Advertisement

“Ừm, hừ.”  

Tô Thương hừ lạnh một tiếng, sau đó khởi động xe, anh cố ý nhấn ga thật mạnh phóng đi thật nhanh.  

Chiếc xe giật mạnh khiến cho cơ thể của Lý Nguyệt ngã về phía sau, khuôn mặt xinh đẹp như ngọc lộ ra vẻ hoảng sợ.  

“Tô Thương, anh hành hạ vợ đi, rồi sau đó anh sẽ hối hận cho mà xem, anh cứ chờ đó.”  

Lý Nguyệt lườm Tô Thương, nghiến răng nghiến lợi mắng, cùng lúc đó thì cô gửi tin nhắn cho anh trai lúc nãy, báo cho đối phương biết địa điểm gặp mặt.  

…  

Không lâu sao.  

Tô Thương và Lý Nguyệt đã đến nhà hàng hương vị Tứ Xuyên, nhà hàng lẩu này hương vị không tệ, bây giờ rất là đông khách.  

Nhưng mà Tô Thương chỉ cần bỏ ra nhiều tiền một chút, thì vẫn có thể đặt được một phòng ăn riêng.  

Tiếp theo đó, Tô Thương và Lý Nguyệt ngồi ở trong phòng chờ người kia đến.  

Trong thời gian này, bọn họ cũng không gọi món, ai cũng không thèm nhìn mặt ai, trong lòng mỗi người đều có một cục tức riêng.  

Khoảng mười mấy phút sau, một cô gái xinh đẹp mặc một bộ tennis đi vào phòng ăn.  

Người đẹp này có lẽ khoảng hơn 20 tuổi, khuôn mặt trái xoan, các đường nét trên khuôn mặt vô cùng thanh tú, xinh đẹp, làn da thì trắng như tuyết.  

Cô ấy cao khoảng 1,7 mét, đôi chân dài thẳng tắp, thon thả, mang một đôi tất trắng, cô ấy mặc bộ đồ này khiến cô ấy trông vô cùng gợi cảm.  

Người đẹp đó có trang điểm nhưng không trang điểm đậm, chỉ trang điểm nhẹ nhàng, khóe mắt còn đính những viên pha lê nhỏ, trông như những nốt ruồi lệ tạo nên một phong cách độc đáo.  

Lý Nguyệt nhìn thấy cô ấy, lập tức trách mắng: “Ca ca, sao giờ cậu mới tới.”  

“Lý Nguyệt, ngại quá, tớ nhìn thấy tin nhắn liền đến ngay, nhưng mà trên đường thì kẹt xe, chậm chết đi được.” Người đẹp cười trả lời.  

“Được rồi.”  

Lý Nguyệt gật đầu, sau đó lại lườm sang Tô Thương, lạnh nhạt giới thiệu nói: “Tô Thương, làm quen một chút, cô ấy chính là Ca Ca trong lời em nói lúc nãy!”  

Ặc?  

Tô Thương nhất thời sững sờ, nghi hoặc nói: “Không phải là kêu là anh trai sao, sao lại là một cô gái?”  

“Tên của cô ấy là Ngu Ca!”  

“Ngu Ca!”  

Lý Nguyệt nghiến răng nói lớn: “Ngu trong từ Ngu cơ, còn Ca trong từ ca vũ!”  

“Em và cô ấy là bạn học hồi đại học, rất thân thiết với nhau, cho nên em chỉ gọi có tên phía sau thôi, Ca Ca, như vậy có vấn đề gì không??” Lý Nguyệt hỏi ngược lại.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.