Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 321



Ví dụ như đóa Tuyết Liên ngàn năm, chợ đen Cửu Môn cũng có bán, có điều giá trị rất lớn, giá khởi điểm cũng đã mấy chục tỷ rồi.  

<

Đối với người luyện võ mà nói, tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền thì nửa bước cũng khó mà đi.  

Hứa Sơn Cư tìm ra được mỏ đá năng lượng, nhưng ông ta không tìm thấy nguồn tiêu thụ, nên căn bản không xem nó là chuyện quan trọng gì.  

Advertisement

Nhưng bây giờ, biết được chợ đen Cửu Môn muốn thu mua, Hứa Sơn Cư bắt đầu suy nghĩ đến chuyện này.  

Nếu như có thể đem những viên đá năng lượng kia, bán hết cho chợ đen Cửu Môn, mình không phải là phát tài rồi sao?  

Nghĩ đến đây, Hứa Sơn Cư liền hỏi vội: "Ông chủ Đổng, ông có hiểu rõ mọi chuyện không, tôi có thể lấy ra rất nhiều đá năng lượng, chợ đen Cửu Môn chuẩn bị thu mua khoảng bao nhiêu viên đá?"  

"Thưa đại trưởng lão, nhưng việc này tôi đã hỏi thay ông rồi, chợ đen Cửu Môn nói, ông có bao nhiêu thì họ thu bấy nhiêu." Đổng Văn Thắng vội vàng trả lời.  

"Ha ha, quá tốt rồi."  

Hứa Sơn Cư cực kỳ vui mừng, phấn khởi nói: "Tôi tìm ra chỗ mỏ đá năng lượng kia, cũng không phải là quá lớn, tôi mới nhìn qua một chút, đại khái cũng có thể đào ra được khoảng một ngàn viên đá năng lượng."  

"Đúng rồi, ông chủ Đổng, họ có nói họ mua khoảng bao nhiêu tiền một viên không?"  

"Có nói qua."  

Đổng Văn Thắng cung kính nói ra: "Người phụ trách nói cho tôi biết, giá cả sẽ không thấp quá đâu, đại khái từ ba đến năm triệu, cụ thể thì phải nhìn chất lượng của đá năng lượng đã."  

"Có điều, đại trưởng lão, tôi đã đưa đá năng lượng mà ông cho tôi để người phụ trách của chợ đen Cửu Môn nhìn qua, họ nói chất lượng khá tốt, có thể trả khoảng năm triệu một viên." Đổng Văn Thắng nói thêm.  

"Năm triệu!"  

"Một ngàn viên, cũng là năm tỷ!"  

Hai mắt Hứa Sơn Cư sáng rực, hơi thở có chút gấp gáp, tất nhiên là đã bị số tiền đó hấp dẫn rôi.  

Nhưng sau đó, ông ta bình tĩnh lại, nghi ngờ nói: "Ông chủ Đổng, sao đột nhiên ông nghĩ đến chuyện qua chợ đen Cửu Môn nghe ngóng tình hình bên đó có mua đá năng lượng hay không vậy?"  

"Chuyện này..."  

Đổng Văn Thắng trong lòng căng thẳng, nhưng sau đó lại cười nói: "Ha ha, đại trưởng lão, thật sự không dám giấu, ông cho tôi một trăm viên đá năng lượng, thật sự là rất nhiều, căn bản tôi dùng không hết, nên nghĩ đến chuyện bán ra."  

"Nhưng ở Giang Bắc, nơi duy nhất có thể mua nhiều đá năng lượng như vậy, cũng chỉ có chợ đen Cửu Môn mà thôi, nên tôi liền đi đến đó hỏi."  

Đổng Văn Thắng vì để gia tăng độ tin cậy, nên tiếp tục nói: "Không ngờ rằng họ lại chuẩn bị thu mua đá năng lượng, tôi đã bán ra tám mươi viên, còn để lại hai mươi viên định truyền lại cho con cháu đời sau của nhà họ Đổng."  

“Có điều ông cũng biết chợ đen Cửu Môn ở Giang Bắc cũng chỉ là một chi nhánh nhỏ của liên minh Cửu Môn, tám mươi viên đá năng lượng căn bản không thỏa mãn được khẩu vị của họ, vì thế tôi mới nhắc đến ông với bọn họ."  

"Hóa ra là như vậy."  

Hứa Sơn Cư như hiểu ra mọi chuyện, lập tức cười nói: "Ông chủ Đổng, ông làm chuyện gì cũng đều nghĩ đến tôi, ông thật có lòng quá đi."  

"Đại trưởng lão khách sáo quá, ông hào phóng như vậy, đã đưa cho tôi một trăm viên đá năng lượng rồi, đây cũng đều là chuyện tôi nên làm mà thôi."  

Đổng Văn Thắng cười nói: "Đúng rồi, đại trưởng lão, người ở chợ đen Cửu Môn dục khá gấp gáp, ông nhanh đi khai thác đá năng lượng, sau đó đến Giang Bắc bán đi, đến lúc đó liên hệ tôi, tôi sẽ dẫn ông đến người phụ trách ở chợ đen Cửu Môn."  

"Được!"  

Hứa Sơn Cư gật đầu nói: "Tôi lần này đi đến Giang Nam, khai thác toàn bộ đá năng lượng trong mỏ đá kia, sau đó chuẩn bị một chiếc xe tải, kéo đến Giang Bắc, chậm nhất là đêm nay sẽ đến." 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.