Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 403



Trương Khổ Mộc rất ngạc nhiên, không thể tin nổi nói: “Các hạ đường đường là thiên tông hậu kỳ, sao lại cam tâm là kẻ hầu người hạ cho Tô thiếu gia?”  

<

“Còn có, theo như ta biết, Vô Ảnh Tông chỉ là một tông phái nhỏ bé, bởi vì có nguồn gốc từ vùng núi tế trời nên miễn cưỡng được tính là tông phái trung đẳng.”  

Advertisement

“Tông chủ Vô Ảnh Tông thực lực mạnh mẽ nhất, cũng chỉ là thiên tông hậu kỳ.”  

Trương Khổ Mộc hoài nghi nói: “Dù sao ông cũng chỉ là trưởng lão của Vô Ảnh Tông, vô danh không ai biết đến, sao lại có thể là cường giả thiên tông hậu kỳ chứ?”  

“Ha ha, cái này thì không cần thiết nói cho ông đâu.”  

Sắc mặt Hứa Sơn Cư trầm xuống, nhàn nhàn nói: “Mệnh lệnh của ông chủ bảo tôi động thủ, Trương Khổ Mộc, tiếp chiêu đi!”  

Trương Khổ Mộc nghe thấy thế, không dám đắc ý, vội vàng điều động chân khí để chuẩn bị ứng chiến.  

“Đợi đã.”  

Ngay lúc này, đột nhiên Tô Thương mở miệng, cười nhẹ nói: “Trương Khổ Mộc, sau khi ông xuất hiện, thái độ đối với tôi cũng tính là không tệ, tôi cho ông một kiến nghị, đừng nên động thủ làm gì.”  

“Trong người ông mang bệnh, đã quấy nhiễu ông nhiều năm như thế, nếu trị bệnh không dứt được, ông không phát huy được thực lực mạnh nhất của mình, nếu như động thủ, không cần nghi ngờ gì cả cũng biết ông thua chắc.”  

Trên mặt Tô Thương vẫn mang theo nét cười, tiếp tục nói: “Hơn nữa, ông cũng đã là đèn đã cạn dầu, lửa cũng chẳng cháy được nữa, đều dựa vào chân khí cả thôi, chiến đấu với người cùng cấp độ, chỉ có nhận lấy cái chết về mình, càng tăng nhanh tốc độ lìa trần đấy.”  

“Cậu, sao cậu có thể nhìn ra được?” Trương Khổ Mộc nhìn chằm chằm Tô Thương, lẩm bẩm nói.  

“Ha ha!”  

“Tôi không thích nói nhảm!”  

Tô Thương nhìn thẳng vào mắt Trương Khổ Mộc, giọng trầm thấp nói: “Bây giờ ông chỉ cần chuyển vị trí điện chủ cho tôi, nếu không, tất cả những người ở đây trong đêm nay, đều đừng hòng rời đi!”  

“Cậu muốn phá hủy Dược Vương Điện, lẽ nào cậu không sợ ba thế lực lớn giết chết sao?”  

“Không!”  

Tô Thương lắc đầu, nói chuyện một cách nghiêm nghị: “Tôi nhấn mạnh một lần nữa, tôi đối với Dược Vương Điện không hề có bất cứ ác ý gì, tôi chỉ muốn đưa Dược Vương Điện trở nên hùng mạnh mà thôi!”  

“Về phần ba thế lực lớn, ha ha, ông cảm thấy tôi sẽ sợ à?”  

“Sớm muộn sẽ có một ngày, tôi sẽ chà đạp ba thế lực lớn dưới chân, khiến bọn họ phải tôn trọng tôi!” Tô Thương lạnh lùng nói.  

“Khí phách thật đấy!”  

Trương Khổ Mộc nghe thấy, không hề cảm thấy tức giận, ngược lại còn vô cùng tán thưởng, nhưng thay vì thế ông ta nói: “Lòng can đảm khí phách của cậu, có tư cách trở thành điện chủ, ta có thể thoái vị.”  

“Nhưng nếu là điện chủ của Dược Vương Điện, không phải cứ thế mà truyền vị được, cần phải nhận được sự chấp thuận của toàn thể y sĩ.”  

Trương Khổ Mộc nhàn nhàn nói: “Cậu không hiểu y thuật, dù cho có ưu tú đến đâu, cũng không thể trở thành điện chủ được, thế nên, Tô thiếu gia à, tôi khuyên nhủ cậu một câu thôi, buông bỏ ý niệm đó trong đầu đi, để tránh tự chuốc lấy tai họa vào người!” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.