Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 440



Lý Kỳ Kỳ cười thành tiếng, sau đó tò mò hỏi: “Tô Tinh Hà, em có bao nhiêu vợ, họ tên là gì?”  

<

“Hiện tại có hai người, một người gọi là Mạt Lị, một người gọi là Bạch Chỉ.” Tô Tinh Hà nói một cách tự hào.  

“Yo, thật đúng là có thể nói ra tên gọi nha.”  

Advertisement

Lý Kỳ Kỳ cười nói: “Tô Tinh Hà, em có yêu cầu gì khi tìm vợ sao, tại sao ba người chúng ta cùng nhau xuất hiện nhưng em cứ bám chặt lấy váy của Đồng Đồng không buông, chẳng lẽ chị không xinh đẹp sao?”  

“Cô rất xinh đẹp, nhưng lại có một khuyết điểm chết người, tiểu gia em không thích.”  

“Khuyết điểm gì?” Lý Kỳ Kỳ tràn đầy tò mò.  

Tô Tinh Hà liếc mắt nhìn Lý Kỳ Kỳ một cái, sau đó ghét bỏ nó: “Cô... Quá nhỏ, không có tư cách làm cô vợ nhỏ của em.”  

Của chị nhỏ quá rồi.  

Lý Kỳ Kỳ nghe nói như thế, hóa đá tại chỗ, vốn dĩ khuôn mặt đang nở nụ cười, lúc này lại nghiến răng nghiến lợi.  

"Em đây không có ưu điểm gì khác, ngoài việc thành thật, từ trước đến nay đều chưa nói láo bao giờ cả."  

Tô Tinh Hà nhìn Lý Kỳ Kỳ, tiếp tục nói: "Chị tức giận cũng vô dụng thôi, chị thật là nhỏ, chuyện này mọi người rõ như ban ngày, không tin thì chị cứ đi hỏi anh này mà xem."  

"Anh trai, có phải là em không nói láo không?" Nói đến đây, Tô Tinh Hà nhìn Tô Thương, xác minh lại lần nữa.  

Tô Thương dừng một lúc, sau đó sờ lên mũi nói: "Cái này.. Khụ khụ, tiểu tử nói rất đúng, lần này em không lừa người đâu."  

"Đúng thế."  

Tô Tinh Hà gật đầu, sau đó nói: "Chị gái này, em không muốn nhỏ đâu, đây là điều kiện tiên quyết để em tìm vợ."  

"Mặc dù chị rất xinh đẹp, nhưng em cũng không có cách nào khác, em không thể nhận chị được."  

Tô Tinh Hà nói tiếp: "Dù sao thì vợ nhỏ của em, cũng cần phải cọ bình sữa cho em, giặt quần áo, lau nhà, nấu cơm, mẹ em nói nếu mông nhỏ thì không thể làm được những chuyện này đâu."  

"Còn nữa, mẹ em nói rồi, con gái mông to thì mắn đẻ, không già mồm, thật đáng tiếc, chị đã bị loại rồi."  

Tô Tinh Hà thở dài một hơi, nói: "Tất nhiên, nếu như chị nhất định phải làm vợ bé của em, em có thể cố hết sức..."  

"Hả!"  

Lý Kỳ Kỳ tối sầm mặt lại, Tô Tinh Hà còn chưa nói hết thì bị cô cắt ngang liền: "Tiểu tử thối, em muốn bị đánh sao!"  

"Kỳ Kỳ, yên lặng nào!"  

Tô Thương thấy vậy, liền cười nói: "Không phải cô mới nói, phải bao dung cậu bé đó sao, dù sao thì nó cũng chỉ là con nít thôi mà."  

"Bao dung cái cọng lông gì!"  

Lý Kỳ Kỳ dữ dằn nói: "Đứa trẻ này muốn ăn đòn như thế, bổn cô nương lần đầu gặp mặt, nếu không đánh cho cái mông cậu ta nở hoa thì thật là có lỗi với chính mình quá!"  

"Được rồi, Kỳ Kỳ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.