Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 466



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Nhưng mấy thành viên Huyết đồ kia, mỗi người đều có thể trấn áp được tông sư, cậu cứ ở lại nhà họ Tô thì cũng không có tác dụng gì."  

<

Tô Thương nhìn Quách Ý, rồi khẽ cười nói: "Cho nên, tôi muốn để cậu ra đi, để cậu tự lăn lộn ở bên ngoài."  

Advertisement

"Lúc nãy, tôi đã truyền cho cậu công pháp tu chân nhất môn đỉnh cấp, một vài thuật pháp tấn công, tất cả đều nằm ở trong đầu cậu hết rồi."  

Tô Thương nghiêm túc nói: "Đường đi, đã bày sẵn cho cậu, về phần cậu đi được đến đâu thì phải dựa vào tạo hóa của chính cậu thôi."  

“Đại thiếu gia, tôi...”  

Nghe thấy Tô Thương đuổi mình đi, Quách Ý nhanh chóng, vội vàng quỳ xuống dưới đất nói: “Thuộc hạ không đồng ý rời khỏi nhà họ Tô, không đồng ý rời xa cậu, thuộc hạ...”  

“Quách Ý.”  

Tô Thương ngắt lời: “Tôi nói chắc cậu cũng đã hiểu rồi, cậu ở lại cũng không giúp ích gì được cho tôi, tôi cũng sẽ không chia đá năng lượng cho cậu, cậu rời khỏi Giang Bắc, là lựa chọn tốt nhất đó.”  

“Hoặc đợi một thời gian, cậu tu luyện thành công, đến lúc đó lại quay trở về bên cạnh tôi, phục vụ hết sức lực cho tôi cũng không muộn mà.”  

Tô Thương nói: “Cậu là một người thông minh, chắc cậu cũng hiểu, ở lại thì cũng chẳng có tí tác dụng nào hết, đi đi, rời khỏi Giang Bắc, xông pha ra thế giới bên ngoài đi.”  

Quách Ý nghe vậy, trầm tư suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng gật đầu, đưa ra quyết định.  

“Được, đại thiếu gia, tôi nghe lời của cậu.”  

Quách Ý đồng ý, sau đó quỳ xuống đất, dập đầu liên tục ba lần, hai mắt đỏ ửng, ánh mắt sáng như lửa đốt: “Đại thiếu gia, Quách Ý tôi tuyên thề ở đây, bất kể tôi có đi đến đâu, bất kể có gặt hái được bao nhiêu thành công đi chăng nữa, thì tôi vẫn là người của nhà họ Tô, tôi vẫn là đầy tớ của cậu, đời này kiếp này, sẽ không bao giờ phản bội, nếu làm trái lời thề này, sẽ bị trời tru đất diệt.”  

Tô Thương thấy vậy, liền nở một nụ cười: “Cậu, có lòng rồi, tôi không có gì để tặng cho cậu, trước khi đi, cậu hãy cầm những thứ này theo đi.”  

Vừa nói, Tô Thương lấy hai mươi chín viên đá năng lượng từ trong túi đựng đồ ra, rồi còn thêm vào đó một viên, tổng cộng là ba mươi viên.  

“Ba mươi viên đá năng lượng này, có thể giúp cậu đột phá đến luyện khí tầng thứ ba.”  

Tô Thương cười nói: “Nếu đến luyện khí tầng thứ ba, thì phải phối hợp với thủ đoạn mà tôi truyền cho cậu, cảnh giới tông sư cơ bản không gì sánh được, hi vọng cậu có thể sử dụng nó một cách tốt nhất.”  

“Đại thiếu gia.”  

Quách Ý nhìn thấy đá năng lượng, rõ ràng là rất muốn, nhưng lại từ chối: “Đá năng lượng vô cùng khan hiếm, cậu giữ lấy mà dùng, thuộc hạ sẽ tự nghĩ cách.”  

“Cậu không cần phải khách sáo với tôi như vậy.”  

Tô Thương nghiêm túc nói: “Cậu đã tận tâm tận lực vì nhà họ Tô, bây giờ lại phải một mình đi đến một nơi xa xôi, đây cũng coi như là phí thôi việc mà tôi cho cậu.”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.