“Phòng khách không bật đèn, chắc chắn là chị của chị chưa về đâu, Tinh Hà à, em cẩn thận như vậy làm gì.”
<
Lý Kỳ Kỳ bất mãn nói: “Với cả, choàng cái tất này trên đầu khó chịu chết đi được, dù sao chuyện cướp bóc cũng thành công rồi, cởi xuống không phải là xong à.”
“Suỵt.”
Advertisement
Tô Tinh Hà nhỏ giọng nói: “Chị à, chuyện này chị không hiểu sao, quy tắc thứ ba của trộm cướp, dù bất kỳ lúc nào cũng không được lơ là cảnh giác. Sau khi chúng ta về phòng rồi cởi tất ra, thay quần áo xong, lúc đó nói chuyện thoải mái sau, bây giờ chúng ta cần làm việc cẩn thận.”
“Hình như nghe cũng có lý đấy, được, chị nghe em.”
Lý Kỳ Kỳ gật đầu, sau đó đi theo sau lưng Tô Tinh Hà, cúi người, cẩn thận đi về phía trước.