Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 568



"Vì vậy, hơn hai mươi năm trước, cha mới đề nghị đưa con đi nhập ngũ, một mặt có thể tìm được cơ hội hồi phục thực lực, mặt khác có thể bảo vệ quốc gia."  

<

Nói đến đây, Tô Kiền Khôn nở một nụ cười hài lòng: "Kết quả là con không hề làm cha thất vọng, mặc dù thực lực bị thụt lùi, nhưng cũng đã tạo nên uy danh đại tướng Tô, làm kinh sợ đến 19 nước và 5 quận!"  

Advertisement

"Nhưng!"  

"Mấy năm gần đây, cha chú ý đến thế cục ở biên giới, liền phát hiện các nước thù địch ngày càng ngông cuồng, chỉ vì võ tướng của nước ta ít ỏi, trong quân đội cao thủ tông sư ngày càng ít."  

Tô Kiền Khôn nói tiếp: "Lần này biên giới phía Nam có biến, nước D vậy mà dám gây chiến, đương nhiên là họ đã chuẩn bị kỹ càng, chắc hẳn sẽ xuất động toàn bộ cao thủ tông sư của cả nước ra chiến trường."  

"Cường giả của nước Hoa chúng ta nhiều như rừng, nhưng đều ở trong tông phái cổ võ, cao thủ của tông phái không chịu ra tay, chỉ dựa vào tán tu ở trong thành phố cũng như các cao thủ tông sư của nhà nước thì khó mà chống đỡ lại cuộc tấn công lần này của nước D."  

"Cho nên, hôm nay cha nghe đến chiến sự ở biên giới phía Nam, liền nghĩ tới sẽ để Tô Thương đi đến đó một chuyến."  

Tô Kiền Khôn nhếch miệng lên nói: "Sức ảnh hưởng của Dược Vương Điện vô cùng lớn, có thể điều động được nhiều vô số kể các cao thủ tông sư."  

"Mà điện chủ của Dược Vương Điện lại là em trai Tô Huyền Thiên, chúng ta mượn Tô Thương làm cớ, thỉnh cầu cậu ấy phái cao thủ tông sư đến biên giới phía Nam, thì cha tin em trai cha sẽ không từ chối."  

"Nếu được như vậy thì khả năng chiến thắng của nước Hoa chúng ta ở biên giới phía Nam lần này lại càng cao hơn rồi." Tô Kiền Khôn cười nói.  

"Cha, ý của cha, con đã hiểu rõ rồi."  

Tô Thần Binh lo lắng nói: "Nhưng như vậy có thể không tốt lắm, lỡ như chú Huyền Thiên cảm thấy chúng ta đang lợi dụng chú ấy thì sao?"  

"Aiya, chỉ cần có thể bảo vệ biên giới phía Nam thì bị hiểu lầm cũng đành chịu vậy."  

Tô Kiền Khôn lại thở dài rồi nói: "Nhưng mà cha lại cảm thấy, cậu ấy sẽ không vì chuyện nhỏ này mà nổi giận đâu."  

"Còn về Tô Thương thì chuyến đi đến biên giới phía Nam lần này là một trải nghiệm tắm máu, chắc cũng sẽ có chút thu hoạch."  

"Dạ, cha nói phải ạ."  

Tô Thần Binh gật gật đầu, sau đó lại nhớ đến một chuyện bèn tò mò hỏi: "Cha, Giang Tuyết Nhi kia vậy mà lại có lai lịch lớn như vậy, thật ngoài sức tưởng tượng của người khác mà, con đến bây giờ vẫn cảm thấy vô cùng khó hiểu, tại sao nó lại che giấu thân phận đến Giang Bắc, rồi lại để bị thất thân với Tô Thương chứ?"  

"Ha ha."  

Tô Kiền Khôn ý tứ sâu xa cười nói: "Trên thế giới này không có chuyện gì là vô duyên vô cớ cả."  

"Lão minh chủ của liên minh Cửu môn kia, bằng tuổi với cha, khi cha mười mấy tuổi thì lúc đó ông nội Tô Vô Kỵ của con đã ở đỉnh phong rồi, cha có gặp ông ta mấy lần, xem như cũng có chút quen biết, cho nên cũng hiểu ông ta một chút."  

Tô Kiền Khôn khẽ cười nói: "Cái lão già đó, tuyệt đối là một người vô cùng tinh tường, từ trước đến nay tinh thông tính toán."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.