Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 701



Tiêu Đình giọng điệu tự nhiên nói, cũng không thèm so đo với tên tiểu thái giám kia.  

...  

Advertisement

Không lâu sau.  

Ngụy tổng quản cùng với mấy tên tiểu thái giám đã về đến đại điện Kim loan, ông ta đem sự việc này nói ra rõ ràng, rành mạch.  

Trên đại điện, tất cả bá quan văn võ có mặt ở đó, còn có hoàng thượng Long Hành Thiên đang ngồi trên ghế rồng, toàn bộ đều lắng nghe báo cáo của Ngụy tổng quản.  

Advertisement

"Làm phản rồi!"  

Bình Thân Vương không kiềm được tức giận, đứng bật dậy, khoanh tay lại nói: "Hoàng thượng, tên Tô Thương này coi thường kỷ luật, thậm chí còn không để anh vào trong mắt, thánh chỉ cũng không thèm tiếp, bắt buộc phải trừng phạt cậu ta!"  

Lưu Trung Liên là người đứng đầu văn quan, cũng đứng ra, nói đỡ giùm cho Tô Thương.  

"Hoàng thượng, theo như thần thấy thì Tô đại thiếu gia có lẽ chỉ là không biết các quy cách ở trong thành phố, có lẽ bình thường tự do tự tại quen rồi, cho nên mới có chút thất lễ."  

Lưu Trung Liên nói tiếp: "Hoặc có lẽ, Tô đại thiếu gia vốn dĩ không có ở trong trang viên thật, thần cho rằng vẫn nên làm rõ chuyện này thì tốt hơn."  

"Dù sao Tô đại thiếu gia chiến công hiển hách, tuyệt đối không thể võ đoán mà đi buộc tội cậu ta được."  

"Tể tướng!"  

Long Từ Hành nhìn chăm chú Lưu Trung Liên, lạnh giọng nói: "Cứ coi như không tiếp thánh chỉ, thì còn một lí do khác, đó là hắn sỉ nhục bản vương, miệt thị hoàng thất là sự thật, còn điều tra cái gì nữa."  

"Ông năm lần bảy lượt đối chọi với bản vương, là do bản vương có chỗ nào chưa tốt, đã đắc tội ông rồi sao?"  

"Bình Thân Vương nói lời này sai rồi, tất cả đều là vì nước vì dân, tôi và anh thì có mâu thuẫn gì được chứ." Lưu Trung Liên thản nhiên nói.  

"Vậy lúc nãy, bản vương đề nghị, trực tiếp phái kim y vệ cùng với cao thủ hoàng thất đi giải quyết tại chỗ Tô Thương và thành viên Huyết đồ, tại sao ông lại đứng ra ngăn cản, còn để hoàng thượng triệu hồi cậu ta đến đại điện Kim loan chứ?"  

Bình Thân Vương lạnh lùng nói: "Ông cứ mở miệng là đòi điều tra rõ ràng, lẽ nào là ông đang nghi ngờ bản vương nói dối, cố ý hãm hại Tô Thương sao?"  

"Vậy thì không phải, chuyện ở trang viên nhà họ Trương, chính xác là thật, vật chứng, nhân chứng có đủ."  

Lưu Trung Liên vuốt vuốt chòm râu, rành mạch phân minh: "Nhưng mà, phẩm hạnh của Tô đại thiếu gia đều tốt, sự việc đó có lẽ còn có nguyên nhân trong đó."  

"Phẩm hạnh đều tốt sao?"  

Long Từ Hành cười to một tiếng: "Thật là nực cười mà, ông đến Giang Bắc nghe thử xem, một tên bỏ đi đắm chìm nơi quán bar cao cấp, thì xứng với bốn chữ phẩm hạnh đều tốt sao?"  

"Bình Thân Vương!"  

Lưu Trung Liên nhìn thẳng vào mắt của Long Từ Hành, bình tĩnh nói: "Tôi phát hiện anh có thành kiến rất lớn với Tô đại thiếu gia!"  

"Thử hỏi, một tên đại thiếu gia bỏ đi, vô công rỗi nghề, sao lại có thể có lòng dũng cảm dẫn theo thành viên Huyết đồ đi đến chiến trường biên giới phía Nam chứ?"  

"Thử hỏi, một tên rác rưởi ngậm thìa vàng, thì lấy cái gì để thu phục được thành viên Huyết đồ chứ? Chiến thần Lôi Đình hùng mạnh cùng với 49 thành viên Huyết đồ sao lại nhất mực cung kính cậu ta như vậy chứ?"  

Lưu Trung Liên nói thẳng một hơi: "Bình Thân Vương, nhìn người không thể nhìn mặt bên ngoài thôi là được, càng đừng nói đến những lời đồn mà cậu nghe được!"  

"Anh thật sự nghĩ anh hiểu rõ Tô đại thiếu gia sao, là Tô đại thiếu gia chân chính sao?"  

"Theo tôi thấy, Bình Thân Vương, anh rất mong được mau chóng giải quyết dứt khoát Tô đại thiếu gia, tránh cho cậu ta làm lung lay địa vị làm chủ ba quân của anh."  

Lưu Trung Liên nhìn chăm chú Long Từ Hành, chất vất nói: "Có phải không hả?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.