Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 805



Cuối cùng là đồng ý hay không?  

Tô Thương ngừng thở, rất sợ để lỡ mất câu trả lời của vợ.  

Advertisement

Trong phòng, sau khi im lặng mười mấy giây, sau đó mới truyền đến tiếng của Lý Nguyệt.  

"Cái này...Em cũng không biết nói nói, có thể là đồng ý, cũng có thể sẽ không."  

Tô Thương nghe nói như thế, nhất thời lộ ra một nụ cười khổ, đây mà cũng tính là câu trả lời sao, mong chờ vô ích thật.  

Advertisement

Nhưng mà lúc này, giọng nói của Kỳ Kỳ vang lên.  

"Chị gái, nếu như anh rể thật sự nói ra đề nghị đó, thì em thấy nên đồng ý thì hơn, bây giờ thử trước hôn nhân một lần, cũng là rất thịnh hành mà, huống hồ hai người còn có hôn ước." Lý Kỳ Kỳ khuyên.  

Cmn!  

Kỳ Kỳ, cô thật tuyệt nha!  

Tô Thương đột nhiên mừng rỡ, ấn tượng đối với cô gái này, lại tốt thêm một chút.  

Tô Thương hoàn toàn không ngờ rằng, cô em vợ thế mà ra sức vun vén như vậy, chủ động thuyết phục Lý Nguyệt.  

Ha ha ha, trời cũng giúp mình rồi nha.  

"Kỳ Kỳ, tư tưởng của em quá tiến bộ rồi, em biết mà, chị không phải là loại người dễ dãi như thế."  

"Chị gái, chị không hiểu đâu, thử một chút cực kỳ quan trọng nha, để tránh sau khi kết hôn cuộc sống lại không thoải mái."  

"Có ý gì chứ, cái này với chuyện sau khi kết hôn thì có liên quan gì?"  

"Chị, xem ra chị thật sự không hiểu rồi, anh rể trước đây chơi gái nhiều như vậy, thường xuyên trà trộn vào quán bar cao cấp, cơ thể có lẽ đã bị hút sạch sẽ rồi, lỡ như chuyện đó mà anh ấy làm không được, thì chị gả cho anh ấy,  khác gì góa phụ không chứ?"  

"Chắc là không phải thế đâu, Tô Thương nhìn rất bình thường mà."  

"Có thể là giả vờ đó, ngược lại em lại thấy anh rể rất yếu nha, chị gái, nếu như chị không thử một chút, đến lúc đó anh rể thật sự không làm được, chị khóc cũng không thành tiếng đâu nha."  

???  

Tô Thương bên ngoài cửa nghe nói như thế, sắc mặt đột nhiên tối sầm lại, trong đầu chứa toàn dấu chấm hỏi.  

Cái quái gì vậy.  

Vừa rồi trong lòng anh ấy còn cảm kích Lý Kỳ Kỳ, nhưng mà bây giờ, lại hận không thể đánh cho kẻ miệng rộng lắm chuyện đó vài cái.  

Ông đây tài giỏi đẹp trai, dáng vẻ thanh cao, từ đâu mà nhìn ra ông đây không được chứ hả?  

"Kỳ Kỳ!"  

Lúc này, Tô Thương tức giận đẩy cửa vào, tối sầm mặt mày nói: "Cô vừa nói cái gì?"  

"Ah, anh rể."  

Lý Kỳ Kỳ đột nhiên bị dọa hoảng sợ, có tật giật mình mà cười ngượng ngùng vài cái, sau đó hỏi: "Anh, anh đến đây lúc nào thế?"  

"Đến từ trước rồi." Tô Thương nhíu mày nói: "Cô nói tôi làm cái chuyện kia không được sao?"  

"Đâu có."  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.