Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 947



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vài ngày trước cậu ấy gặp Tô Thương ở Nam Cương, ép hỏi anh về phương pháp tu chân, cậu ấy muốn trường sinh.  

Advertisement

Lúc đó Tô Thương muốn gi3t chết Đoan Mộc Lưu như vậy, đầu tiên anh khiến Lâm Uyên mất đi một thân chân khí kinh khủng, biến cậu ấy thành một Luyện Khí tầng một nho nhỏ, sau đó thì bản thân tùy ý làm thịt.  

Cho nên.  

Advertisement

Tô Thương truyền cho Lâm Uyên một công pháp tu chân cấp thấp, công pháp này ở Huyền Thiên tiên vực, cho dù là đệ tử của tông phái nhỏ cũng khinh thường tu luyện.  

Bởi vì công pháp này cực kỳ yếu, cho dù có tu luyện đến tận cùng thì nhiều lắm cũng chỉ đặt chân lên được Trúc Cơ đỉnh phong, cả đời không có cách nào có thể ngưng kết kim đan.  

Đây là khiếm khuyết của công pháp này, không liên quan đến thiên phú, ngay cả khi Tô Thương có tu luyện công pháp này thì kết quả cũng là như vậy.  

Cho nên Tô Thương không chút do dự truyền cho Lâm Uyên, sau đó giúp đỡ Lâm Uyên đặt chân vào giới tu chân.  

Nhưng ai ngờ được là tên Lâm Uyên này biết chân khí và linh khí không thể cùng nhau tồn tại.  

Kế hoạch của Tô Thương thất bại, anh không thể lừa được Lâm Uyên, ngược lại anh còn suýt chút nữa thua trong tay Lâm Uyên.  

Cũng may vào thời điểm quan trọng, Tây Dao xuất hiện, ép Lâm Uyên rút lui.  

Sau khi chạy trốn khỏi Lâm Uyên, hai người cũng không hề rời khỏi Nam Cương, mà bọn họ tìm một nơi không có người quấy rầy, bế quan nghiên cứu công pháp mà Tô Thương truyền cho cậu ấy.  

Cuối cùng cậu ấy không chịu đựng được sự cám dỗ dỗ của trường sinh, lựa chọn loại bỏ tất cả chân khí của bản thân, trở thành một người bình thường, sau đó tu luyện công pháp.  

Cho đến hôm nay, cậu ấy đã thành công.  

“Ha ha ha!”  

“Không ngờ là bảo vật quý giá ở vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, Bách Độc Phiên, vậy mà lại ẩn chứa linh khí kinh khủng như vậy, trời cũng muốn giúp mình mà!”  

Lúc này, Lâm Uyên mở mắt ra, vui mừng khôn xiết nói: “Bách Độc Phiên này đã đi theo mình hơn một trăm năm, từ sau ta khi tiếp quản Lư Sơn, Bách Độc Phiên đã bị mình nắm trong tay.”  

“Mình sở hữu nó lâu như vậy, nhưng mà lại không thể thật sự hiểu rõ nó, chỉ sử dụng nó để thả ra khí độc.”  

Lâm Uyên nói tiếp: “Mấy ngày trước, mình dùng công pháp mà Tô Thương đã truyền thụ, luyện ra một tia linh khí, ai ngờ đã trực tiếp giải trừ phong ấn của Bách Độc Phiên, linh khí của nó cực kỳ dồi dào, trực tiếp bao vây mình, liên tục tiến vào trong cơ thể của mình.”  

“Bây giờ ta đã đặt nửa bước chân vào Trúc Cơ, cách Trúc Cơ chân chính chỉ còn một bước ngắn!”  

Lâm Uyên xòe bàn tay ra, thả ra một đoàn linh khí, khóe miệng cậu ấy không nhịn được nhếch lên, nói: “Đây chính là năng lượng của tu chân giả sao, mặc dù bây giờ trạng thái chiến đấu của mình không bằng trạng đánh đỉnh phong lúc mình tu luyện cổ võ, nhưng mà cũng không kém, cho dù có gặp phải Thần Tông trung kỳ thì mình chắc chắn cũng có thể gi3t chết được!”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.