Tôi Sẽ Khiến Anh Phải Tỏ Tình Với Tôi

Chương 34: Nhiên Yêu Phong



-Tôi có thể chờ,tôi biết cậu vẫn chưa dành tình cảm cho tôi và cậu cũng chưa quên được hắn ta nhưng chỉ cần cậu cho tôi 1 cơ hội theo đuổi cậu thôi -Đạt không để cho Trang nói hết câu sau,chỉ cần 1 khi câu nói đó thốt ra cậu không biết nên làm gì tiếp theo nữa,lý trí cậu không cho phép từ bỏ người con gái này -Tôi có gì tốt để cậu phải làm thế ?-Nước mắt hòa vào trong giọng nói khiến Đạt đau lòng biết bao,cậu càng muốn yêu thương bảo vệ cô hơn

-Với người khác,,cậu có thể không đẹp,không hoàn hảo,không tốt nhưng đối với tôi ngay từ đầu gặp cậu -người con gái đầu tiên dám đổ nước lên người tôi thì lúc đó tôi đã muốn chinh phục tình cảm của cậu rồi -Giọng nói rất nhẹ nhàng nhưng lại làm cho trái tim Trang đập nhanh hơn

-Tôi không ngờ 1 đứa con gái không ra gì như tôi mà có thể khiến cho 1 chàng trai tốt như cậu phải rung động đấy,nhưng tôi KHÔNG XỨNG ĐÁNG với tình cảm của cậu dành cho tôi -Giọng nói ngày 1 to hơn nước mắt cô cũng đã rơi không ngớt,cô chạy đi nhưng bị 1 bàn tay khác kéo mạnh vào người

-Dù cậu có như thế nào HOÀNG CÔNG ĐẠT này cũng sẽ mãi bảo vệ cậu

Câu nói của Đạt làm Trang không muốn bỏ cậu mà đi,cô choàng tay ôm cậu,hạnh phúc đơn giản chỉ có vậy

-Lãng mạn quá đi mất -Tụi nó nấp sau bụi cậy chứng kiến hết sự việc từ đầu tới cuối,đang quan sát nó lên tiếng nói làm mọi người giật mình

-Mày làm cái gì vậy tự nhiên đang yên tĩnh lên tiếng như ma ý -Nam trách móc nó

-Tao thề đứa nào mà tỏ tình với tao như này á,tao đồng ý luôn -Nó vênh mặt lên cãi lại Nam

-Vậy hả,thế tao tỏ tình mày có đồng ý không?-Nam thản nhiên nói mà không biết rằng có người nào đó đang nhìn cậu “ đắm đuối”,còn 1 người thì chờ câu trả lời của nó

-Cái đó còn tùy xem thái độ của mày như thế nào chứ cứ như này á,có mà 100 lãng mạn như này tao cũng không cần nha

_Mày ngồi đó mà mơ tao tỏ tình với mày nha -nói xong Nam chạy luôn không thì nó cho cậu chết không có chỗ chôn mất

-Đồ chó mày có giỏi thì đứng lại cho tao

Tiếng nói của nó làm Đạt và Trang quay lại

-Tụi mày đang làm gì ở đây?-Trang lên tiếng tra khảo

Tụi nó hướng mắt về phía nó,bây giờ thì nó biết mình sắp chết với tụi này rồi

-Bọn tao đi chơi thôi chứ có làm gì đâu?-Nó thanh minh 1 cách thản nhiên cười trừ như không có chuyện gì

-Đi chơi hả,tao tưởng mày lừa tao đến đây rồi nấp vào bụi cây chứ,mày định lừa tao à -Trang vừa nói vừa đá nó

-Cứu tao với Băng,Nam,Hoa,Huy -nó vừa chạy vừa kêu cứu nhưng chả có đứa nào cứu cả thậm chí tụi nó còn phán 1 câu xanh dờn

-Cái tội ngu cho chết,ai kêu thích lãng mạn cơ

-Còn cả các người nữa ở đây làm gì?-Đạt đứng nãy giờ chỉ cười thấy bọn kia cười nói nên lên tiếng hỏi

-Tụi em đi dạo tình cờ gặp nhau -Huy lên tiếng thanh minh cho cả hội

-Hẳn là tình cờ,chúng mày -Cậu đang nói thì đột nhiên có người kéo

-Đạt cứu tôi không con kia nó giết tôi đấy -nó vừa nói vừa thở dốc

-Nếu cậu cứu nó thì chúng ta coi như không là gì của nhau -Trang tiến dần chỗ Đạt

-Cậu nên nhớ ai là người giúp cậu đấy nha -Nó đâu có chịu thua lên tiếng kể công

-Cậu chọn đi ai?-Cả 2 tụi nó đồng thanh nói

-Thôi cho con xin 2 mẹ đấy,con không muốn phải chọn lựa đâu,2 người tự giải quyết đi nha,tôi đi trước -Đạt định chuồn nhưng đã bị 2 đứa kia lên tiếng ngăn cản trước

-Đứng lại -Đồng thanh tập 1

-Ơ 2 người tự giải quyết đi,tôi không muốn liên quan đâu

-Vậy thì.... 2 đứa nó nhìn nhau hướng về phía Đạt

Biết nguy hiểm đang cận kề chỉ còn cách cầu cứu bọn kia nhưng tụi kia đã đi từ lúc nào rồi ấy còn bọn kia thì trốn sau gốc cây cười.Một trận ẩu đả đã xảy ra và người chịu trọng thương chính là Đạt khổ thân cậu ấy quá

Ngày cuối cùng được nghỉ cũng đã kết thúc,tụi nó lại bắt đầu 1 công việc mới không biết là bao giờ tụi nó mới được gặp lại Trang,lịch học gần như kín hết.Nay tụi nó được đi xe nhà hắn không đi xe buýt nữa sợ không đủ chỗ,2 tiếng về tới nhà nó chào tạm biệt mọi người và đi lên vào nhà,nó vừa vào tới nơi đã nghe thấy tiếng điện thoại của Nam

-Tao mới về mà mày đã nhớ tao rồi à,tao lại có sức hút rồi -nó lại trêu Nam như mọi ngày,luôn ảo tưởng mọi thứ về mình

-Mày ảo vừa thôi,định hỏi thăm này nhưng mà chắc không cần nữa

-Ừ vậy thôi tao ngủ đây mệt quá

-Ừ ngủ đi đồ chó

-Chó

Băng đứng bên ngoài nghe hết cuộc nói chuyện giữa nó và Nam đột nhiên cảm giác khó chịu,đang đứng ngây người ra đột nhiên có người đập vai

-Mày làm gì mày ở ngoài này đứng ngây người ra vậy?-nó lên tiếng hỏi

-Mày có thích Nam không?-Không hiểu sao Băng có thể hỏi câu hỏi ngớ ngẩn như vậy

-Mày điên à,tao với nó chỉ là bạn thân thôi,không tồn tại 2 chữ tình yêu nha

-Mày không thích Nam nhưng Nam thích mày

-Cái này thì càng không vì nó có người trong lòng rồi -Nó mỉm cười

Câu nói này còn đau hơn khi nó nói là Nam thích nó còn hơn là Nam đã có người trong lòng,đúng cô đâu là gì của anh chứ,chỉ là cảm nắng thôi mà

-Không lẽ mày thích Nam -Bây giờ là nó hỏi ngược lại Băng

Cô không nói gì đi vào phòng đóng sầm cửa lại

-Bọn này hay thật,thích nhau mà không dám nói lại còn bày đặt âm thầm nữa chứ -Nó suy nghĩ rồi nhìn vào cánh cửa phòng Băng

Ngày đầu tiên sau những ngày nghỉ dài cuối cũng đã đến lúc đến lúc phải đi ,vẫn như mọi ngày em nó phải gọi nó dậy,không bao giờ tự giác được đúng là heo lười mà

Nó đi đến trường đã nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người vì chuyện 3 soái ca của trường ở nhà nó những ngày nghỉ,nó không thèm quan tâm vẫn dắt xe vào để đúng vị trí rồi đi lên lớp,đang định đi thì nó bị Thơm kéo lại

-Đi ra đây với tao 1 chút đã

-Đi đâu?Tao còn chưa cất cặp mà -Nó chưa nói xong đã bị kéo đi

-Mày dẫn tao đi đâu thế con kia -Thơm cứ kéo nó đi mà không biết đi đâu cả,nó hơi bực mình

-Thôi đi về trường nào -Thơm kéo nó đi được 1 đoạn thì ai đó nhắn gì cho Thơm rồi tụi nó đi về

Vừa vào đến lớp,nó rất ngạc nhiên vì bảng được trang trí rất đẹp,những nét vẽ của ai đó tuyệt đẹp nhưng có 1 dòng mà làm hỏng kiệt tác “Nhiên Yêu Phong “,nó trố mắt lên nhìn dòng chữ đó tiến vào lớp khuôn mặt khó chịu khiến cho bọn trong lớp phải lo sợ,nó bước đến bàn giáo viên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.